ngày rơi tí tách café
tiếng chuông điện thoại trả về thinh không
vẽ vào tia nắng lông bông
mặt cười nguệch ngoạc cho lòng thênh thênh
kệ cho nỗi nhớ bập bênh
thả trôi chiếc lá lênh đênh lạc mùa
dán vào quên một lá bùa
đánh lừa chiếc bóng như vừa tẩy trang
thêu thùa chi những đa mang
nỗi buồn tìm chỗ xếp hàng trong tim…
17.6.2010
Xếp hàng
Xưa mang vài kí café
ra đường gặp “trạm”, đi về tay không
Một thời “Cấm chợ, ngăn sông”
Xếp hàng mua gạo, vài đồng dầu dên
thì đành cuộc sống bấp bênh
đành ôm hoài bão chông chênh tư mùa
Phải chi có phép, có bùa
ếm quân ăn hớt, “ăn chùa” điền trang
Một thời đa khổ, đa mang
Tổn thương hai chữ “xếp hàng” trong tim!
Bây giờ … thương mến, lặng im
xếp hàng giữ chỗ, anh tìm đến em.
6.5.2012
vanthenguyen