BẾN CHIỀU Dòng vẫn trôi Phà vẫn chật Người ở kẻ đi ồn ã bến sông Người cãi vã nhau những điều mờ mịt Người đi tìm những có có không không Chiều đã buông Ngày đã muộn Người đã vãn Anh cứ ch
THÔI ANH ĐỪNG THỨC DẬY thế giới thu lại trong chăn dậy đi anh nhìn người ta vội vã tráo trở và dối lừa giẫm đạp và gào thét xếp những hàng dài trên con đường héo úa cỏ cây sao anh vẫn ngủ mơ giữa
VIẾT DƯỚI CƠN MƯA TRÁI MÙA cơn mưa trái mùa bóc đi lớp áo mưa cuối cùng bóc đi lớp mặt nạ cuối cùng thân thể tật nguyền ngỡ là che kín trôi đi lớp phấn son tô vẽ hiện rõ bộ mặt nanh ác trong cái đ
TRƯỚC TƯỢNG Tôi khóc tôi cười tượng vẫn thản nhiên Tôi bỗng thấy mình nông cạn quá Tượng sống ngàn năm Tôi thì hữu hạn Tôi thấu đến đâu dài ngắn cuộc đời Tôi đi khắp nơi rồi lại trở về Tư
SÀI GÒN PHỐ những vì sao đuối nước nằm khuất trong đám mây trầm cảm cần một liều thuốc cấp tính cần một ca đại phẫu phục sinh niềm tin nứt nẻ giấc trường miên ai nhận được bóng mình phố ngày
Mạng xã hội