NHÁNH THANH XUÂN anh lướt qua em mùa gọi đóa vàng mơ ngoảnh lại cây thanh xuân trổ nhánh hai mươi bốn giờ qua thật chậm đáy hồ sâu sóng sánh môi cười nói gì với em dù một câu bâng quơ chạm vào tay em như
ĐẠI LỘ CHỮ có câu thơ anh vừa bước vào có câu thơ anh vừa đi mất cơn mưa bóng mây nhòe mơ và thực đại lộ chữ rông rênh ảo mờ những kí tự khóc cười trong cuốn sách xưa pho tượng gỗ trăm năm thinh
MỘC TRẦN choàng lên anh tia nắng mùa hè còn sót lại thanh tẩy phấn son mộc trần nguyên thủy dẫn dụ em về bến lạc những bậc thang quanh co những ngoằn ngoèo đồi dốc những mê u lơ mơ phía sương mù thân c
CHUYỆN CỦA TƯỢNG buổi chiều gửi tin nhắn trên đám mây sũng nước thành phố trùm áo mưa cơn sốt cấp tính thiêu đốt dần thế giới ý nghĩ mốc meo những vì sao di tản khỏi bầu trời thang máy lao v
CÒN SỐNG em nghĩ ngợi cả ngày mưa rất nóng và nắng rất lạnh đám đông đi qua như sương mù kín lối lên men nỗi nhớ lan man em nghĩ ngợi cả ngày cây bút vô tri viết những chữ vô hồn những nói những cư
Mạng xã hội