NHỚ cánh hoa không màu bản nhạc không tên bài thơ dang dở nhấp ly nắng say cả đời chưa tỉnh như bóng hoàng hôn trên mặt sông như hơi sương tan khi mờ sáng như gió thoảng qua đại ngàn như nụ hôn vội vàng
TRÚ MƯA khi ngồi bên nhau em không biết nói gì những giọt mưa lăn dài trên chiếc dù sũng nước đèn ai sáng khi trời chưa tối thành phố ảo mờ trong gương em sợ nói câu nào cũng thừa bản nhạc cất lời trong
ĐI TÌM MỘT BUỔI CHIỀU đi tìm một buổi chiều chạm viên gạch vỡ chạm giọt sương rơi chạm câu thơ cũ chạm tiếng thở dài những cái tên mọc lên từ ký ức chạm tiếng cửa khóa chạm một vòng ôm chạm
ĐÊM NẮNG anh đến và ngồi xuống bên em bầu trời thay những vì sao khác những dụ ngôn từ gió những nguyện cầu từ biển dốc núi quanh co thăm thẳm sương mù đèn đường thắp nắng vào đêm phố vắng phủ
CƠN DÔNG KHÔNG BÁO THỨC không hình dung không chuẩn bị không đón chờ cơn dông ùa về không báo thức bầu trời bừng bừng ngàn tia chớp bóng tối căn phòng mở những giác quan phá vỡ sự lặng im bản giao hưở
Mạng xã hội