Võ Kim Phượng: Lệ mỏng ngụ môi hồng

VTH – Tôi gặp Phượng lần đầu ở ngày hội thơ, một cô gái nhỏ nhắn, kín đáo giấu ánh nhìn qua cặp kính cận. Sau này có dịp chị em chuyện trò mới biết cuộc sống của em ấy có nhiều điểm giống mình… Hình như phụ nữ làm thơ mấy ai tránh nổi truân chuyên… Thơ Phượng buồn, nhiều khắc khoải từ chính câu chuyện của mình nhưng vẫn lấp lánh nét duyên ngầm. Nhà thơ nữ ở Vũng Tàu đã hiếm, trẻ tuổi như Phượng càng hiếm nên tôi rất trân trọng và mong em đi được xa, bay được cao trên con đường em lựa chọn… vuthanhhoa.com giới thiệu chùm thơ Võ Kim Phượng :

Nhà thơ Võ Kim Phượng
  • Sinh ngày 18/9/1991
    Hội viên Hội VHNT Tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu
    Hiện đang sinh sống và làm việc tại Bà Rịa Vũng Tàu.

KHÁCH TRỌ

Cái hôm ta khách trọ
Tá túc làn môi ai
Tình một đêm chớm nở
Hương đàn bà chưa phai?

Ta về nơi hư thực
Tìm lại chút hương thừa
Ký ức lùa ký ức
Mắc vào một đêm mưa.

Vẫn là ta… khách trọ
Và đây… quán ven đường
Trú cuộc tình tạm bợ
Đêm đàn bà dậy hương.

TRĂM NĂM

Trăm năm màu tóc rối
Thèm mùa xanh trùng phùng
Mòn bước chân phiêu lãng
Đêm ngực trần mong manh.

Trăm năm nhòe gối chiếc
Lệ mỏng ngụ môi hồng
Những ngón gầy quen thuộc
Gõ nhịp vào hư không.

Ái ân tròn hơi thở
Mắt nghiêng rũ sương tàn
Giấc hỉ hoan bỏ dở
Đường về tự trăm năm.

HƯ VÔ

Lục tìm những ngày sau cuối
Cuộc đời đã quá mệt nhoài
Bàn chân dường như rã mỏi
Con đường sỏi đá mồ côi.

Quay lại căn nhà héo rũ
Giường đơn một bóng ai nằm
Hóa ra là mình đang ngủ
Mơ về cái chốn trăm năm.

Một mai trở vào mặt đất
Xác thân chôn chặt đáy mồ
Hồn còn lãng du trong gió
Bắt đầu hành trình hư vô.

Đêm nay nằm nghe hơi thở
Trối trăn và rồi qua đời
Bỗng dưng giật mình ú ớ
Chao ôi chỉ là mơ thôi.

NGÀY CHO TA

Một ngày dăm ba lần nhớ
Cả đời gói đủ giấc mơ
Một lần ông trời cắc cớ
Rối bòng bong sợi duyên tơ.

Chiều ni em không về nữa
Úa vàng chiếc lá khẽ rơi
Chiều ni sao tôi khờ rứa
Mang buồn ra xé tơi bời.

Một ngày tim thôi ngừng thở
Tiếc gì một giọt máu tanh
Một chiều mộ xanh ta ở
Ru đời trọn giấc yên lành.

NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG ĐÊM.

Người đàn bà hẹn hò với bóng đêm
Hẹn hò với bức tường phết màu loang lổ
Hẹn hò bởi con tim dậy mùi rêu ố
Hôm qua
Hôm nay
Và cả ngày mai.

Người đàn bà hoài thai
Hoài thai dưới ánh trăng tật nguyền ánh sáng
Hoài thai những đau thương bước ra từ quá vãng
Bủa vây.

Bức tường loang dựng xây bằng một cuộc chia tay
Có tiếng thút thít
Tiếng thét gào
Và những thanh âm vụn vỡ
Người đàn bà thêm một lần khất nợ
Nỗi cô đơn.

Đêm nay
Người đàn bà
hạ sanh
một vết thương.

HÓA KIẾP

Có một lần
ta hóa thành chiếc lá
Giữa hoang vu
lá rụng xuống chân chiều
Hoàng hôn buồn
nhuộm tím mộng cô liêu
Mùa bỏ lửng
câu yêu thương từ độ.

Thu dạo chân
bước qua mùa lá đổ
Giẫm lên ta
rồi cất giọng hãi hùng
Nghe đất trời
nghiêng ngả giữa mông lung
Đời bao la
khâm liệm vừa xác lá.

VÕ KIM PHƯỢNG

1 comment

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu