>>Văn Thơ trẻ BRVT(5)
>>Văn Thơ trẻ BRVT(4)
>>Văn Thơ trẻ BRVT(3)
>>Văn Thơ trẻ BRVT(2)
>>Văn Thơ trẻ BRVT(1)
- Võ Thị Phương Thúy: Sinh năm 1984 tại Nghệ An. Tốt nghiệp ĐH Luật tp HCM, hiện sống tại Bà Rịa
AI ĐEM HẠ BỎ VÀO LÒNG
Võ Thị Phương Thuý
Khóc cười một trận rồi buông
Nước nôi thong thả rời nguồn về xuôi
Em hôi hổi xa lìa tôi
Lở ngày Vạn Hạnh để bồi bờ đau
Coọc kẹt cóc nghiến mưa mau
Khóc cười một trận cho lâu tới ngày
Chòng chành trời chẻ ngọn mây
Trăng hôm qua ngủ quên bầy sao con
Bình minh cợt nhả hoàng hôn
Vòm xanh bẻ đọt phượng giòn giã ve
Phượng ngồi ngẫm nghĩ và nghe
Lửa lăn thành cổ mộ hè đợi mưa
Mấy nàng áo tím vào xưa
Mấy chàng áo lính đốt mùa tìm tên
Khóc cười một trận rồi quên
Rát bán cầu não phơi nghiêng nắng tràn
Này anh bó gối mơ hoang
Chờ em giục mạ xua đàn én đi
Xuân xanh nản cuộc so bì
Rượu khô từng giọt chuốc gì mà say
Tự do trong lòng bàn tay
Xòe ra nắm lại đỏ đầy đất quê
Phượng nằm nép cát mớ mê
Thân về cội. Miệng khen chê, mỏi đời
Mộng gieo dưới một bầu trời
Bụi gai biếng lười đồng bãi siêng năng
Bến Hét lấy kiếm mài răng
Lưỡi len lén nuốt điêu tàn vào trong
Rợn ngày sao có trăng không
Ai đem hạ bỏ vào lòng Việt Nam
Nắng ngâu ngấu vạt Khe Sanh
Khóc cười một trận rồi lành lặn chia
Đi đi phượng ! Biển ngoài kia
Buồm giam gió rách sóng về làm thinh
Nước mắt pha muối mặn thêm
Mưa pha Nam Bắc một bên, ấy, bờ
Khóc cười một trận rồi khờ
Nắng khôn mặc nắng phượng chờ mùa sau
Đỏ tay dài, đỏ ngực sâu
Đỏ ân hận em qua cầu, còn tôi…
SG, 25/4/2011
- Đoàn Trọng Hải sinh năm 1982 tại Quảng Ngãi. Tốt nghiệp ĐHSP tp HCM. Hiện là giáo viên THPT tại Bà Rịa-VT
CON ĐƯỜNG
Đoàn Trọng Hải
Mãi giày vò ý nghĩ
Ngày tôi bước ra con đường
Vừa đi bỗng lạ
Lướt qua lướt qua những gương mặt người
Mãi giày vò ý nghĩ
Ngày tôi bước ra con đường
Rời căn phòng trong ngôi nhà bình yên
Nơi tôi ngồi hàng giờ liên tưởng
Cuộc hành trình khát khao của ngôn ngữ
Có tiếng khóc tiếng cười
Lướt qua lướt qua những gương mặt người
Trên một con đường cùng dắt nhau đi
Mãi giày vò ý nghĩ
Ngày tôi bước ra con đường
Có thể đi xa hơn
Có thể dừng chân lại
Chẳng biết trước được gì ở tương lai
Ngoài cuộc hành trình đơn độc
Đánh đổi bằng thân phận
Giống như loài thiêu thân
Mê vẻ đẹp ánh sáng ngọn đèn quên cạm bẫy cái chết
Tôi bước tôi bước
Lướt qua lướt qua những gương mặt người
Những bước chân sẽ nói về niềm tin
Những bước chân sẽ kể về lẽ sống
Rời bỏ căn phòng
Nơi ngôi nhà bình yên của mình
Ngày tôi bước ra con đường
Mãi giày vò ý nghĩ.
- Hoa Níp – Tên thật: Trần Quang Minh Giảng sinh năm 1985 tại Vũng Tàu, từng học ĐH GTVT tp HCM, ĐH KHXH&NV tp HCM, ĐH Kiến Trúc tp HCM. Hiện là CEO tại Flyyourmind Social Media Marketing Corp, cộng tác viên của tạp chí Đương Thời tại BRVT.
TRÊN CÁNH ĐỒNG XANH ẤY
Hoa Níp
Những con bò gặm cỏ
gặm cho đến lúc no
Cuộc đời là của nó
dẫu cho nó là bò
Con người mãi ngờ vực
về bản ngã của mình
Con bò không ngờ vực
về bản ngã của mình
Những con bò rong chơi
trên cánh đồng đầy cỏ
không có giá treo cổ
không thù hận chiến tranh
Tình yêu của con bò
là tình yêu vĩ đại
bò không hề ghen tuông
hay làm trò rồ dại
Trong một cộng đồng bò
dù thấp cao lớn nhỏ
không có sự so đo
tha hồ mà gặm cỏ
Trong một cộng đồng người
tiếng khóc với tiếng cười
cách xa nhau vạn dặm
Tình yêu nơi họng súng
trong lửa đạn chiến tranh
Tình yêu là nụ hồng
ở những nơi sang trọng
Tình yêu trong tiếng thét
của phụ nữ, trẻ em
bên những xác nhà đổ
(không phải lỗi của bò)
Lũ bò vẫn ăn cỏ
Lũ người vẫn ăn dầu
người già hay trẻ nhỏ
nào đáng kể gì đâu
Những con bò gặm cỏ
vài đô-la một ngày*
Những con người đói lả
mơ một đồng đô-la
Những con bò gặm cỏ
trên đồng cỏ của mình
Người dưới giá treo cổ
nguyện cầu ngày tái sinh
Rồi một hôm nào đó
chúng thế chỗ cho nhau
Ngày đó không thể có
vì bò không ăn dầu
Rồi một ngày đẹp trời
đàn bò vẫn rong chơi
trên cánh đồng xanh ấy
bò bỏ rơi bầy người
2009
………………………..
*Theo số liệu năm 2000, mỗi con bò của EU được ăn một lượng cỏ trị giá 7 USD mỗi ngày. Đó cũng là khoản thu nhập trong một tuần của phần lớn người dân châu Phi cùng năm.
(Trích từ tuyển tập Văn thơ Trẻ Bà rịa-Vũng Tàu)