mỗi ngày bước lên 70 bậc cầu thang
tự huyễn hoặc mình đang bước lên thuyền gió
nghe dưới chân những lá khô rũ mục
đồng cỏ xanh thoi thóp chiêm bao
nhìn qua ba lớp cửa kính dày
tự dỗ mình một mảnh trời lóng lánh
trên mây trắng còn điều bí mật
ngồi bên em, anh chưa nói bao giờ
nhốt mình vào bản Ballad xưa
tìm khuôn mặt quen trong tiếng piano chạng vạng
năm tháng trôi quanh lặng lẽ
giữa đỉnh cao ốc ồn ào
muốn khóc thật thà biết bao
trốn về một bài thơ cũ
ngủ yên lành như con dế nhỏ
và tung cánh bay đi
18.2.2014
Vũ Thanh Hoa