Mục “Tìm bạn trăm năm “ trên báo hôm nay có đoạn giới thiệu:”Nam giới. Cao 1m70, nặng 68 kg. Tuổi Dần. Kinh doanh. Tự do đã hai năm. Tìm bạn gái đồng cảm. Không yêu cầu gì thêm. Nếu hợp, sẽ tiến xa hơn.” Cô rất mừng. Tuổi của cô hợp nhất với tuổi Dần. Cô đã ly hôn, nghĩa là cũng “tự do” đến sáu năm rồi. Con gái đang học cấp ba. Tháng sau cô 40 tuổi. Sốt ruột lắm. Sáu năm qua, cô vẫn âm thầm tìm kiếm. Nhưng thật không dễ chút nào. Những “mối” do bạn bè giới thiệu họ bảo “được” theo ý họ nhưng khi gặp thì cô lại không thấy “được”: Mấy gã trai trẻ thường nghèo rớt mùng tơi, thể nào cũng mắc tật gì đó trong mấy cái cô kỵ : thuốc lá, rượu chè, bài bạc…Gặp cô, với tuổi tác và hoàn cảnh hiện tại, lấy đâu ra ở họ “những đợt sóng ngầm”! Nên “lời ngỏ” của họ cô ngờ rằng có đến 50 phần trăm thực dụng! Những chàng “cao tuổi” thì “hóa trang” tài đến đâu, mái tóc đen nhánh bởi thuốc nhuộm cũng không che lấp được mênh mông khoảng…hói! Quần áo các “lão anh” dù có tậu loại hàng hiệu hảo hạng nào cũng khó giấu nổi… cái bụng phệ! Nhưng phần sợ nhất là : tuy cũng “tơi tả mấy tập nháp” rồi nhưng các anh này lại đòi hỏi đối tượng rất khắt khe: hình thức, đức hạnh, nội trợ, tâm hồn…Và điều khôi hài là, không biết các “lão anh” còn bao nhiêu “xí quách” nhưng lại có một ham muốn vô tận “đối tượng nữ càng trẻ càng…thích”! Các “lão anh” còn cực kỳ thận trọng. Rất sợ những hồi ức cũ lại “tái bản”… nên với họ, giai đoạn “tìm hiểu” có khi giống một cuộc “đấu giá” hơn!
Hẹn hò trên mạng thì phiêu lưu. Lứa tuổi teen phù hợp với hình thức này hơn. Họ nhiều thời gian để “chát chít”. Liều lĩnh và tự tin để biến “ảo” thành “thật”. Bởi vì nếu thất bại, họ còn nhiều cơ hội để “phục hồi”, với cô thì… ít lắm.
Làm việc tại một công ty lớn, đôi lần cô cũng vướng những “cú sét”. Những người đàn ông này tương đối hấp dẫn, tài giỏi, địa vị cao sang và rất ưu ái cô nhưng…(chỉ cái “nhưng” duy nhất) họ đều…đang có vợ và cùng có “chính sách chung” là :“Chỉ thêm chứ không bớt…Vợ”! Gian nan làm sao…
Cô nhịp chân theo điệu nhạc từ máy vi tính, đọc lại lời giới thiệu và bắt đầu tưởng tượng… Dù không còn trẻ, khởi đầu một thiên tình sử ai chả có quyền lãng mạn… Chàng là Việt Kiều? Chàng là đại gia? Hay chủ một doanh nghiệp nhỏ cũng được… Nhưng người đàn bà bốn mươi tuổi thông minh và thận trọng lại định thần ngay. Coi chừng: Một gã nghiện hút, nát rượu, bài bạc, trai gái, ngoại tình, lừa đảo…Có thế thì mới gãy gánh chứ? Rồi cô lại tự mắng : Hồ nghi đến mức bệnh hoạn! Lúc nào cũng thấy xung quanh toàn những mưu đồ! Rõ ràng người này dễ chịu khi chẳng yêu cầu chi li với đối tượng. Có lẽ mình bắt đầu tính toán quá . Hãy xem các lời giới thiệu khác cùng các yêu cầu: Tìm bạn gái có hình thức ưa nhìn, cao trên 1m60, trình độ đại học, có nhà riêng, chưa có con…Khiếp! Thái tử đi kén Công nương chắc? Khắc nghiệt thật!
Mình sẽ không vội vã nhưng không thể để lỡ những cơ hội trong đời…
Thư qua thư lại. Điện thoại. Hẹn hò. Cuối cùng họ gặp ở một quán cà phê. Cô chọn chiếc áo may khéo nhưng giản dị. Buổi đầu không nên màu mè. Anh đón cô ngay ở bãi gửi xe. Hình thức anh không nổi trội nhưng vóc dáng cân đối. Mặc đồ lịch sự. Nói năng nhẹ nhàng. Hai người trông đẹp đôi. “ Sáu năm qua hình như đã có hậu” Cô lạc quan.
– Anh đang làm việc ở đâu ạ? Sau vài câu xã giao, cô vào ngay “thân bài”.
– Anh buôn bán nhỏ thôi…- Anh hơi bối rối.
” Thôi, không phải đại gia cũng không sao. Giới đại gia phức tạp lắm” Cô tự nhủ.
– Thế nhà anh ở đâu?
– Anh chưa có nhà riêng. Đang ở nhờ ông bác ruột.
“Mới ly hôn, việc phân chia tài sản cũng lại là cả một vấn đề đây…- Cô nghĩ – Mình có nhà riêng, lo gì”
– Anh có mấy con rồi?
– Anh có hai con nhưng đều ở với bà ấy.
“ Thế càng tốt. Nếu một đứa ở cùng cũng chả sao, mình sẽ cố gắng là một người mẹ kế tốt bụng” Cô tự nhủ.
– Nhưng cụ thể là anh đang buôn bán hàng gì thế ? Trong hai năm tự do anh đã chán cảnh độc thân rồi ư?
Cô mỉm cười. Phải hỏi thật kỹ chứ. Giống cuộc phỏng vấn quá nhưng anh chàng không hề khó chịu. Anh cũng cười :
– Hiện giờ anh đang kinh doanh mặt hàng keo dính chuột. Trước đây anh chuyên về rượu giả, trúng lắm nhưng họ bắt được. Bị kết án 5 năm nhưng anh đã mãn hạn 2 năm rồi . Vợ anh bỏ đi cùng hai con ngay khi anh bị bắt. Đó là tất cả sự thật cuộc đời anh.
Cô chết sững. Im lặng. Rồi cô đứng phắt dậy. Cô định sẽ ném một câu gì đó thật đau đớn cho bõ những ngày mơ mộng, cô định sẽ cười ha hả và hỏi anh ta có bình thường về tâm thần không hoặc có thể chỉ đơn giản một cái nhếch môi đáng đời rồi kiêu hãnh ra về…Chuẩn bị… nhìn thẳng vào mắt anh ta… Anh vẫn ngồi nguyên, nhìn cô điềm tĩnh chờ đợi tất cả… Nhìn sâu vào đôi mắt anh, cô bỗng thấy cay cay nơi sống mũi : đôi mắt bình thản, thẳng thắn, chân thành. Cô đưa bàn tay nhỏ bé của mình về phía anh, thì thầm:
– Lần đầu tiên em gặp một người đàn ông chân thật như anh. Em không đi tìm nữa.
24.8.2007
Vũ Thanh Hoa
Truyện hay, cảm động.
Phụ nữ thường nhạy cảm, họ suy nghĩ từng việc nhỏ và quan tâm những điều lẽ ra không cần thiết, nhưng đấy lại là tính chất khiến họ có tình yêu thật mãnh liệt
(Vô Danh)
Women are sensitive, they overthink every little thing and they care way more than they should, but that’s what makes their love so strong.
(Unknown)
Người phụ nữ tầm thường nên có sắc đẹp và không cần đầu óc, vì người đàn ông tầm thường cũng chỉ cần nhìn mà không cần suy tưởng.
(Tác giả Vô Danh)
The average woman would rather have beauty than brains, because the average man can see better than he can think. ~Author Unknown
Họ yêu nhau đến mức thà chết chứ không thể chia lìa.
( Gabriel García Márquez, Trăm Năm Cô Đơn )
“They were so close to each other that they preferred death to separation.”
( Gabriel García Márquez, One Hundred Years of Solitude )
Khi ta yêu một người, không phải vì người đó là một người hòan hảo, mà chính là vì ta học cách nhìn một người không hòan hảo một cách hòan hảo.
( Jessica )
When we love, it isn’t because the person’s perfect, it’s because we learn to see an imperfect person perfectly.
( by Jessica )
Lãng mạn quá. Như chuyện cười.
Một kẻ kinh doanh rượu giả chắc chắn ko phải người tốt…Người phụ nữ sau khi lấp anh này sẽ đợi tiếp tập 3…hi
Ý nhị, lãng mạn nhưng liều lĩnh có tính toán của người phụ nữ có bản lãnh
Ừ nhì, đừng kết tội hay tung hô
Ừ nhỉ, hạnh phúc là cái gì, có thể gần nhất nhưng mơ hồ nhất, nhưng không thiếu su*’c hút và giá phải trả
Whose Life Is It Anyway?