THONG THẢ
khi anh mở chiếc khuy áo đầu tiên
thanh xuân tràn nắng
cơn mưa rào lãng du qua cửa
mây trắng ngập ngừng
ngập ngừng
những đoàn tàu khứ hồi
tiếng còi vọng từ cổ tích
sân ga rẽ về muôn ngả
chiếc ghế độc thân quên nhớ vu vơ
có bao muộn phiền trên đời
dốc từ đáy tim pha vào li rượu cay chia đều môi ngọt
năm giác quan chảy tràn ý nghĩ
lênh đênh con tàu buông neo
khi anh cài chiếc khuy áo cuối cùng
em quay lưng về gió
buổi chiều đóng băng những ngày rộn rã
kí ức niêm phong ảo trần tạm bợ
câu thơ vụn vỡ
thong thả
thong thả
đi
05-10-2024
VŨ THANH HOA