VTH – Trong những Email nhận được của Bạn đọc, VTH rất vui khi có một E-mail viết rằng: “Mình tên đầy đủ là Lê Thắm, sinh năm 1957 tại Đức Thọ – Hà Tĩnh hiện là Hiệu trưởng trường THPT Nguyễn Du, Bình Phước:
“Bà xã cũng giáo viên, quê quán ở Cầu Giấy-Hà nội, 2 con trai đang học đại học(An ninh và KHTN).
Sở thích là thơ và nhạc, thỉnh thoảng cũng làm một vài bài thơ. Khi đọc thơ bạn mình rất yêu thích và mến mộ – Thắm muốn đưa lên trang Web của trường (tại đây) – Rất mong bạn đồng ý !””
Tôi thấy cảm động vì với nhiều người, Thơ VTH xếp vào loại “táo bạo” và không dễ đọc cho lắm, vì thế việc anh Lê Thắm đăng vào trang Web của một trường THPT cũng là một điều thú vị cho hành trình sáng tác của mình…VTH xin cám ơn anh Lê Thắm và xin giới thiệu cùng bạn đọc trang Web của ngôi trường THPT mang tên thi hào danh tiếng-Nguyễn Du :
![ap_20101230113700773](https://vuthanhhoa.com/images/2011/05/ap_20101230113700773.jpg)
PHỐ THỞ
mở cửa ngày
sáng nghe phố thở
những bàn chân len chen bước
những bánh xe quay vòng
quay vòng
những mặt người kín mít khẩu trang
tay đeo găng
đầu bảo hiểm
tiếng còi xe xé thượng tầng khí quyển
chuông điện thoại thăng trầm
thăng trầm
em lẫn vào thế giới mộng du
múa theo điệu valse của nộm
cười nụ kỹ thuật số
phát âm lập trình
lập trình
rót nắng ngập đáy ly ngày
ngày rơi
đáy rỗng
trả khói bụi về màn hình computer trắng
đêm nghe phố thở
em lạc trong giấc mơ anh…
25.12.2010
NHẶT MẢNH NHỚ
Em nhặt những mảnh nhớ cũ
ghép lành một bức tranh
nhờ nhờ những hình nhân ẩn hiện
lạ lạ
quen quen
quen quen
lạ lạ
anh bước ra từ bóng tượng mờ
hư ảo ôm em
rồi tan vào khói
hun hút vệt buồn trên cát
côi cút mười ngón tay em
chạm vào sương
sương bay
chạm vào tường
tường lạnh
úa vàng em như chiếc lá sót mùa
em nhặt những mảnh nhớ cũ
mộng mị
đợi
chuyến tàu quên.
20.4.2010
NGÀY XƯA
chợt gặp thoáng mong manh
nhạt nhòa sương cổ tích
bừng nắng chiều tĩnh mịch
hình như là… ngày xưa
hình như là ngày xưa…
thoáng một chiều như thế
có một con se sẻ
tương tư tiếng dương cầm
trả gió về hư không
hững hờ bay làn khói
trôi bao giờ cũng vội
ngơ ngác phím thời gian…
nhốt nỗi nhớ dịu dàng
vào nỗi buồn tha thẩn
phía một nơi xa lắm
hình như là… ngày xưa…
27.2.2008
NGÀY MỚI
vén rèm ngày mới tinh mơ
giữa vu vơ gió ngất ngơ nắng về
mơ màng trong khói café
đồng hồ báo thức bộn bề lo toan
xe xuôi xe ngược rợp ràng
hằn vào mắt phố nhịt nhằng vết nhăn
xòe tay thả một ăn năn
một chiêm bao cũng nhỡ nhàng sang trang
lẫn trong bước bước vội vàng
đánh rơi nhớ giữa hành lang nỗi buồn
áo ai là lượt dửng dưng
thu chưa qua đã nghe chừng đông sang
níu mùa phủ dụ dung nhan
vết mưa chấm lửng đa đoan chập chùng
ngày đi
ngày đến
ngập ngừng…
17.6.2010
MỘT NỬ LỜI RU
ngủ yên nhé giấc mơ bẩy sắc
cháy li ti những mảnh cầu vồng
mi ngoan ngả ngực ngà diễm lệ
son môi nồng e ấp nụ phù dung
ngủ yên nhé ban mai rực nắng
cháy miên man hoàng hôn đỏ cuối trời
vàng hoa cúc tím hẹn hò dang dở
góc chăn mềm hư thực nửa lời ru
ngủ yên nhé những xa xăm xưa cũ
cháy mong manh tơ ký ức dịu dàng
thả nỗi nhớ cho mây chiều phiêu dạt
em ru mình trong một nửa lời ru…
23-9-2008
Tôi thích thơ của bạn.Đầu tiên tôi đọc và rất ngạc nhiên vì tưởng bạn là học sinh cũ hay giáo viên của trường.Trong số học sinh và giáo viên của trường tôi chưa thấy ai viết như thế bao giờ.Hoặc có thể là có nhưng tôi chưa biết chăng?Bởi vì một thời tôi cũng viết và tôi cũng thích sống lạc điệu với cuộc đời như bạn(cung co nhung khoang thoi gian toi cung viet nhung bai tho kieu nhu ban).Nhưng rồi cuộc sống cuốn tôi đi.Tôi bỏ viết vì thấy rằng sống trong hư ảo sợ sẽ lơ ngơ trước cuộc đời.Tôi bỏ viết để lo cơm áo gạo tiền.Chấp nhận cuộc đời thực,rời thế giới hư vô.
Tôi có xem qua rồi bạn học ở Vũng tàu chứ không phải ở trường tôi.Nhưng dù sao tôi cũng thích thơ của bạn,thích cái thế giới hư vô của bạn.Nhưng… thích chỉ để …. thích … thoi .Buồn như một tiếng thở dài……