VTH – Sau thời gian dài tuyển chọn với số lượng lớn bài gửi tham gia của nhiều tác giả, cuối cùng thì tập thơ “Biển và Mùa Xuân” cũng chính thức ra mắt bạn đọc để kịp chào mừng Đại Hội VHNT Tỉnh BRVT lần thứ 4 và Xuân mới Quý Tỵ năm 2013. Đây là tập thơ tập hợp các sáng tác thơ của các tác giả trong tỉnh, kể cả đã là Hội viên và chưa là Hội viên thuộc Hội VHNT. Và cũng là lần thứ hai Hội VHNT tổ chức xuất bản tập thơ cho tất cả những người làm thơ của tỉnh BRVT sau tập thơ “Cửa biển – Vầng trăng” năm 2009. Kể từ Entry này, vuthanhhoa.net sẽ trích đăng 1 số bài thơ của các tác giả tham gia tập thơ, mời các bạn yêu thơ gần xa đón đọc:
LÒNG BIỂN
Một thoáng chạnh lòng khi lênh đênh trên biển
Hướng ánh mắt ra xa
Đoán nắng mưa bằng mật độ những con tàu
Núi đá nhấp nhô và sóng bạc đầu
Mờ khuất dần rồi
Bóng hình người em gái
Mới đây thôi…
Chậm chân,
Chạy theo
Cuống quít vẫy tay chào.
Tàu đã xa, em gái nhỏ thương yêu.
Đừng tự trách.
Hãy về đi.
Anh biết rằng em sẽ đợi.
Trên biển khơi giữa mênh mông diệu vợi.
Sợi nhớ thương sẽ đưa lối anh về.
Phía xa kia không còn thấy những bến bờ.
Thảng thốt giật mình
Ta đang du hành vào bình yên hay bão tố?
BÙI ĐẾ YÊN
TRƯỚC BIỂN VŨNG TÀU
Lang thang lang thang phố phường
Cong cong cong cong con đường
Mặt trời nghiêng nghiêng nghiêng nghiêng
Mặt biển nghiêng nghiêng nghiêng nghiêng
Và một Vũng Tàu nắng
Và một Vũng Tàu gió
Và một Vũng Tàu sóng
Và một Vũng Tàu xanh
Em ngồi bên gành đá
Tóc dài buông hờ hững
Gió lay lay tà áo
Sóng mơn man bàn chân
Và anh ngồi anh ngắm
Em – hay nàng tiên cá
Ngực tràn căng mầm sống
Để hồn anh lâng lâng…
LƯU TRỌNG PHÚ
CHIỀU NAY TẮM BIỂN VŨNG TÀU
Chiều nay tắm biển Vũng Tàu
Biển, ta, đầu bạc cùng nhau nô đùa
Ngập ngừng áo tắm mới mua
Em năm mươi, vẫn duyên xưa mặn mà.
Cát vàng óng hạt sương sa
Vương vương trên mái tóc ta, tóc mình.
Hàng dương gió hát ân tình
Em ơi dừng lại để anh gội đầu
Mây hồng quấn quít bên nhau
Ráng chiều xao xuyến trên bầu trời xa.
Chiều nay lại nhớ quê nhà
Lưng ong, yếm thắm, mặn mà duyên xưa
Tóc buông chiều tím hoa mua
Gáo dừa múc nước, anh đưa… gội đầu.
Em cười, mắt liếc dao cau
Hương chanh thơm ngát, vườn trầu vấn vương
Anh đi muôn nẻo muôn phương
Gáo dừa, yếm thắm nhớ thương tròng trành.
Vần thơ lắng đọng tình anh
Trời cao soi bóng, biển xanh thắm màu
Vũng Tàu lại đến bên nhau
Gáo dừa, yếm thắm, trước sau mặn nồng.
THANH NB
BIỂN EM
Biển là mênh mông hay mênh mông là biển
Con sóng nào in dấu vai em
Bãi cát nào ghi dấu chân em
Cơn gió nào hát mãi tên em.
Biển là mênh mông hay mênh mông là biển
Có một nàng tiên hạ cánh xuống nơi này
Có một người muốn tan vào biển biếc
Có một người hóa đá dõi quanh đây.
Biển là mênh mông hay mênh mông là biển
Không có em, bờ bãi hóa tội tình
Không có em, biển hóa thành biển chết
Đợi em về, biển lại hồi sinh.
Biển là mênh mông hay mênh mông là biển
Tôi đến đây như một kẻ lạc loài
Tôi đến đây để tan vào biển biếc
Dẫu chẳng bao giờ em thầm gọi tên tôi…
Tôi đến đây để tan vào biển biếc
Dẫu chẳng bao giờ em thầm gọi tên tôi…
BÙI NGỌC PHÚC
THUYỀN & BẾN
Thuyền ra khơi nhớ bến nôn nao
Chưa đầy cá đã vội về với bến
Buông neo rồi chợt bồn chồn nhớ biển
Gió mơn man mời gọi cánh buồm.
Không có gió, biển nào khác ao chuôm
Thuyền ngơ ngác trước bến bờ xa lạ
Khi gió nổi biển trào dâng sóng cả
Cánh buồm căng háo hức hướng trời xa…
NGUYÊN HÙNG
GIỮA BIỂN KHƠI NGHE HÁT DÂN CA
Đêm giàn khoan, gió hú bốn bề
Tiếng máy reo mãi mê cùng tiếng sóng
Chung quanh rực một gam màu nóng
Buồn chán, cô đơn bám riết kẻ xa nhà.
Tôi chợt nghe làn điệu dân ca
Cảm xúc lâng lâng dâng lên rất lạ
Khẽ nhắm mắt, mơ cánh cò bay lả
Liền chị, liền anh ngồi dựa mạn thuyền
Bên khóm hồng, ai đó hết duyên
Luyến tiếc nhớ thời người đưa, kẻ đón
Nay bèo dạt, mây trôi…
Thân con gái biết tìm đâu nơi chốn
Biết ai nhận trầu mời
Để cầm tay: Người ơi! Người ở! Đừng về!…
Khúc hát dân ca làm ta say mê
Lòng cũng vơi đi nỗi nhớ
Hồn đất nước thấm từng câu quan họ
Tôi nổi trôi theo làn điệu dân ca
Đang ở giàn khoan mà ngỡ ở quê nhà.
NGUYỄN ĐỨC ĐÁT
(VTH Trích từ tập thơ Biển và Mùa Xuân-Hội VHNT Tỉnh BRVT)
CHÚC MỪNG BIỂN VÀ MÙA XUÂN!