buổi chiều chẳng gọi được tên
chạy xe xuống phố
điên điên khùng khùng
rỗi hơi nhớ một người dưng
bên đường cúc dại bừng bừng nở hoa
hỏi chim
chim tít mù xa
hỏi cây
cây đứng nguy nga lặng nhìn
giận mình sao bất thình lình
oái oăm mộng mị linh tinh hở giời!
bao nhiêu thật thật chơi chơi
ngỡ là thả bóng trêu người mà thôi
phố đông bóng lẻ mồ côi
giữa bầy nhung nhúc đương thời hôn mê
dừng chân
cười thật ngô nghê
vớt lên tia nắng đem về
thiêu thân
11.9.2013
Vũ Thanh Hoa
ở đời bao kẻ dối gian
bao nhiêu kẻ muốn tham,gian chữ tình.
bao nhiêu kẻ đã thương mình?
bao nhiêu kẻ đã quên mình?phụ ta?
thôi thì cứ vớt nắng xa
nắng gần cũng vớt cho qua tháng ngày
yêu đời cho kiệt sức này
để không hối tiếc những ngày sắp qua
Hoa thơm,thơm ngát bao la
thương Hoa,Hoa cũng rất là dễ thương.