VTH – Thơ chị, vẫn thế, đẹp và sắc sảo giống một người đàn bà không chỉ tỏa sáng về nhan sắc mà còn ăm ắp cá tính. Mời bạn đọc chùm thơ mới của nhà thơ Trần Thu Hà vừa gửi vuthanhhoa.net:
>> Cọ vào miền ngái ngủ – Trần Thu Hà
Làm sao nghe được tiếng vỗ cánh của hoa
Làm sao nghe được tiếng cánh đồng nức nở
Nồng nàn cho ai
Nói đi em
Một kiếp hoa
Ơi giấc mơ mồ côi
Để nỗi nhớ đỏ loang vết cắn
Thêm một ly sương khói
Hồn Quỳnh lẫn khuất đâu đây?
Ta tìm em-Hồn hoa dâng sóng mắt
Dấu chân bỏ đói bình minh
Cứ chạm hoàng hôn đi- để mình thử sức
Cứ xanh chi nhìn mưa khóc đường hoang
Thu đã về nắng bò qua kẽ lá
Vàng nôn nao khoe tuổi xuân thì
Em phì nhiêu trắng nhàu sương gió
Búp tay mềm ngân ngấn nắn phù du
- Trại viết Tam Đảo
25- 10-2016
VỀ
Biết mình đang trôi giữa sắc cầu vồng
Có lúc
Thăm miền đường trăng mân mê hạt mẩy
Đỉnh Thiên Thị*
Dấu xưa rêu phong vờ không nghe thấy
Trên cao trái Hồng vẽ hờn môi
Ngày
Cha lật nhát cuốc nhọc nhằn trên sóng mắt con bên bờ Sông Lam
Con háo hức về may áo dài độ lượng
Giọt giọt thời gian lượn lờ quy đổi
Như hạt gạo quê nhà ngày con gánh tết đường trơn…
Mưa loáng nhịp cõi thiêng
Chén lạnh về gõ cửa
Mùi hương dậy thì sau khuy áo
Bầu vú đá trào ra những giọt sữa dục nhụ hoa mở mắt
Đan dày đường mê-
Em về
Rót vào lòng người bập bẹ thảo thơm
Thế giới trong em như một giấc mơ dài lưỡng thứ.
- Trại viết văn nghệ quân đội
Tam đảo -24-10-2016
*Đỉnh Thiên Thị cao nhất ở Tam Đảo.
TRẦN THU HÀ