Tâm sự về anh Cu Bọ

Nhà văn, đạo diễn Nguyễn Quang Vinh (Bọ Vinh)

Mình thích một lúc hai anh, éo le thay họ lại là anh em một nhà… hu hu. Họ đều tự nhận là Bọ cả, mà sao lắm Bọ thế nhỉ, đi đâu cũng gặp Bọ là Bọ, đến nỗi lên giường chùm chăn nhắm mắt suýt…”khò khò chíu chíu” rùi vẫn có khi vớ phải… Bọ! híc!

Bọ Anh để từ từ tính, sẽ nói sau, giờ “mần” Bọ Em trước. Chàng Bọ Em này từ ngày đổi nick từ Bọ sang Cu, mình cảm tình hẳn (tính mình thích cái chi là nỏ giấu được mô). Mình thấy “hàng thiệt” của anh Cu này rùi, có thể tóm tắt là: Cao ráo. Ngầu. Nhạy cảm… Nhìn qua tưởng Tay chơi, nhìn kỹ lại giống Thợ cày. Nhìn qua giống Thợ cày, nhìn kỹ lại ngỡ Tay chơi… He he

Bọ Em theo gót Bọ Anh chơi bù lốc được gần một năm, sàn xuất hai cuốn sách thơ, văn Vnweblogs rầm rộ… rồi thình lình chuyển nhà, thình lình từ biệt… mất tích… rất phức tạp… vân vân… rồi lại lại thình lình trở về, gõ cửa khắp từ các Blogger hưu trí qua phụ nữ có thai, chị em cơ nhỡ cho đến trẻ vị thành niên… Phải nói lần này tay nghề Blogger ‘Cu”  có vẻ trải nghiệm lên trông thấy với cách gây ấn tượng đình đám bằng chiêu mới: “Nói xấu trước mặt”… he he he.

Ôi, viết đến đây sao bỗng dưng mình nhớ hồi mình 18 tuổi, có một anh “để ý” mình nhưng mà: đẹp giai mình cũng no quan tâm, học giỏi mình cũng no quan tâm, đá bóng tài mình cũng no quan tâm… Trong khi anh ấy có cả… nửa địa cầu hâm mộ í, thế là anh í dỗi… anh í bảo cái con bé “tầm tầm” kia, mi đã là cái chi mà mi kiêu với tau hè? (giọng ni chắc anh này cũng… gốc Bọ!) thế là anh í bèn “gây ấn tượng” với mình bằng cách… đâm xe thẳng vào mình cho mình phải… Ấn tượng… hu hu. Kết quả là… Thôi nhé, đoạn sau cho phép nhà em bí mật nhé, chuyện đời tư, mong các bác, các cô chú anh chị cho em được giữ làm kỉ niệm…

Chết rùi, nhà em lại lạc đề, chỉ thích khoe thành tích ” đa giai” với xóm làng, he he, mong các bác đại xá một tật xấu trong “tập hợp” tật xấu của em ạ… Đến đâu nhỉ, à, chuyện anh Cu “Nói xấu trước mặt”. Đọc loạt bài “Nói xấu trước mặt” vui quá, nhưng mà cay thật, thâm thật, đểu thật! Phải “thành kính nghiêng mình” công nhận Cu anh “bắn tỉa” tài. Cay-Chua-Đắng thế mà các Blogger “khổ chủ” cứ phải cười : He he, Ha ha, Hi hi, Hơ hơ… không lại mang tiếng là nhỏ mọn, chấp vặt, nỏ biết đùa, nỏ biết “Hài hước kiểu Văn Học”! ha ha ha ha.

Đọc”Nói xấu trước mặt” của Cu anh thì thấy anh í viết nhanh, rất đúng “tầm blog”: ngôn từ bình dị, cập nhật tắp lự nguồn thời sự nóng hổi, chút dí dỏm, chút cải lương, chút hướng thiện, chút sex… vân vân. “Nói xấu trước mặt” blogger đàn ông thì có chiêu riêng, blogger đàn bà thì có chiêu riêng, nghiên cứu kỹ tâm lý con mồi rồi mới bắn nhé, chứ không có bắn bừa, bắn vu vơ nhàn nhạt! Rình đúng “chỗ ngứa” và cả “chỗ đau” của các con mồi và “Đoàng”!
Đọc lướt thấy “vừa đau vừa thích” hi hi, đọc lại thấy những chi tiết tưởng rất thật thà lại hóa ra tinh vi… những chi tiết tưởng tinh vi lại hóa ra… thật thà! Đấy là cái tài của anh ấy, anh Cu ấy… Có chi mà xấu…?

Oài, mệt rùi, em viết đến đây thôi, hình như có ai gõ cửa í, để xem có phải một anh Bọ nữa không… Oái, đi đâu cũng đụng Bọ là sao?

8.1.2011
Vũ Thanh Hoa 

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu