sợ mười lăm phút sau tia nắng đã chếch qua đường thẳng
sợ ngày ngày phát hiện thêm nếp nhăn của cô phát thanh viên truyền hình
sợ đôi bọ ngựa ăn tái nhau sau màn tình tự
sợ người ta đào đào-lấp, đào-lấp mãi con đường rồi vẫn phải đi cong
sợ cánh đồng chẳng ra quê chẳng ra phố
sợ áo dài tung bay từ quốc hội đến nhà hàng
sợ nhìn sâu vào mắt nhau để lạc nhau mãi mãi
sợ những người quen bỗng một ngày thành lạ
sợ cái cần nhớ lại quên, cái cần quên lại nhớ
sợ chẳng nhận được mình kể cả soi gương…
23.4.2009
Vũ Thanh Hoa
Cuộc đời còn nhiều cái sợ
Vì trời bao la…
đất bao la…
ta nhỏ bé
Cuộc đời khi còn biết sợ
Là còn biết dừng
và biết tránh đường cong
” sợ nhìn sâu vào mắt nhau để lạc nhau mãi mãi”. Câu này đọc cảm động quá cô H ơi!
Ui, Vũ Thanh Hoa, các bạn sợ nhiều quá nhỉ? Những cái sợ thật đáng yêu!
Mình chỉ sợ mỗi một cái “Giai nhân nan tái đắc mà thôi”
hahaha.
Dạo này mình bận việc “kinh khủng”, chỉ lướt web tí xíu thôi!