Qua nhà anh

qua nhà anh chẳng dám dừng
trăng xưa lạc giữa ngập ngừng phù vân

khứ hồi ngọn sóng bâng khuâng
nhặt riêng từng cánh hoa tần ngần rơi

tên em giờ đã xa xôi
bơ vơ dạ khúc chơi vơi vĩ cầm

tận cùng ký ức thanh âm
nghe lay lắt đắng lẫn loang loáng buồn

dấu môi thao thức thinh không
nhòa trong bong bóng cơn dông cuối hè

gió sương kiến giải bùa mê
ngôn từ cô lẻ tìm về chiêm bao

con đường nghiêng ngả chênh chao
từng viên sỏi cũng nghẹn ngào rưng rưng

qua nhà anh chẳng dám dừng
ùa từ vô tận chập chùng nhớ thương…

28.5.2010

1 comment

  1. Trước ngõ nhà em

    Ngõ nhà em có mây dừng
    cùng hàng cau đứng nhìn rừng phù vân

    Chiều nghiêng cây lá bâng khuâng
    Lưu ly (*) nở tím góc sân đầu hồi

    Tìm em, em đã đi rồi
    cây đào trước ngõ đơn côi, lặng thầm

    Xa người tri kỷ tri âm
    tình anh còn lại thăng trầm, long đong!

    Em đi, nắng ngọt còn không?
    gió còn gợi cảm mênh mông, tràn trề?

    Anh yêu một thuở tình quê
    ngôn từ thi – họa vỗ về chiêm bao

    cánh cò ký ức nghiêng chao
    dòng sông thơ ấu ngọt ngào chiều xuân

    Ngõ nhà em có mây dừng
    hàng cau đứng giữa muôn trùng nhớ thương …
    —————–
    (*) hoa lưu ly còn gọi là hoa “for get me not”

    9.5.2012
    vanthenguyen

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu