sẻ hót ngẩn ngơ phố vắng
hàng cây lặng lẽ thay mùa
con đường đi xuôi cũng ngược về bí mật
khép cửa căn phòng trống không
nguệch ngoạc câu thơ ký ức
bông cúc cắm bình nhoi nhói nắng chiều
nắng sóng sánh như màu rượu cũ
bức tường chống chếnh men
tất cả người qua phố đều quen
mỗi mình là lạ
có ai đợi đâu mà chuyến xe hối hả
chiều qua đêm
nỗi nhớ khứ hồi
13.3.2013
Vũ Thanh Hoa
PHỐ CŨ
sẻ hót ngẩn ngơ phố vắng
hàng cây lặng lẽ thay mùa
con đường đi xuôi cũng ngược về bí mật
khép cửa căn phòng trống không
nguệch ngoạc câu thơ ký ức
bông cúc cắm bình nhoi nhói nắng chiều
nắng sóng sánh như màu rượu cũ
bức tường chống chếnh men
tất cả người qua phố đều quen
mỗi mình là lạ
có ai đợi đâu mà chuyến xe hối hả
chiều qua đêm
nỗi nhớ khứ hồi
____________________________
Đọc bài thơ này của tác giả Vũ Thanh Hoa, bỗng nhớ đến ca khúc Tôi Đi Giữa Hòang hôn của nhạc sĩ văn Phụng. Rất romatic. Crooner Tuấn Ngọc hát nữa thì khỏi chê luôn nhé!
http://www.youtube.com/watch?v=YGezaU3h324
Cuộc trở về lặng lẽ
Phố cũ nhưng tình mới
Ghé qua chiều thật vội
Những ký ức nhẹ trôi
Để “Nỗi nhớ khứ hồi!”