Nhớ – Vũ Thanh Hoa

1 minh va dan

cửa sổ mùa thu vắng lặng
anh chẳng đi qua cho bầy sẻ tưng bừng
em xòe bàn tay đong gió
lá lặng vàng phôi pha

nỗi cô đơn âm thầm xâm thực
thế kỷ lẻ loi giữa bẩy tỉ người
anh đánh thức chiêm bao tỉnh giấc
dẫu ngày mai có thể nó qua đời

giọt sương cả tin bay theo loài cánh kiến
lơ lửng chơi vơi bong bóng sắc màu
dích dắc chỉ tay
đường đời dích dắc
thả nỗi buồn loang sóng mồ côi

có ai đâu mà sông còn bóng đợi
anh chẳng đi qua
để em còn biết nhớ…

8.12.2013
Vũ Thanh Hoa

2 comments

  1. Xa cành, dích dắc lá rơi
    Rủ nhau về cội, nhuộm trời vàng thu

    Tiếng lòng như tiếng mẹ ru
    Ngọt ngào ký ức, vi vu lá cành…

    (Như là lá vẫn còn xanh
    lững lờ sông nước ngọt lành như xưa)

    Rủ em về lối đò đưa
    Hẹn nhau về thuở như chưa có gì …

    09/12/2013
    vanthenguyen

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu