NGỦ MỘT MÌNH
đêm qua nằm ngủ một mình
mơ mơ tỉnh tỉnh một bình yên tôi
tròng trành nửa mảnh trăng côi
tóc mây buông thả lả lơi vai trần
đồng hồ dưng dửng đánh vần
đêm đi rón rén tần ngần
đêm đi
eo thon cong dáng kiêu kì
đất trời như cũng dậy thì quanh đây
gối ôm lỏng một vòng tay
giường thừa thãi rộng sao xoay để vừa
trùm chăn gió lạnh vẫn lùa
rập rình khe cửa ghẹo đùa đơn thân
nằm nghiêng thung lũng bâng khuâng
biển hồ sóng sánh
địa tầng chơi vơi
tắc kè khản giọng gọi đôi
chỉ tôi mặc kệ đêm trôi qua giường
8.12.2014
VŨ THANH HOA
Dem daì lục bát tỉ te
Biet ai quan tu mà ve voi em!
what a metaphor .
(trêu ghẹo con chữ thế ?)
hahaha
Chỉ vì lỗi phông!
Đêm dài lục bát tỉ tê
Biết ai quân tử mà về với em !?
“Nằm nghiêng thung lũng bâng khuâng
biển hồ sóng sánh
địa tầng chơi vơi”
Địa đàng thung lũng tình nhân
Bồng lai tiên cảnh cũng ngần ấy thôi !
Dám xin mạo phạm ! Đáng lẽ là “Thung lũng tình yêu” (ở Đà Lạt í) nhưng tại nó không hợp vần ! hihi
Ngủ một mình
bài thơ hay
Giọng cay thì ít giọng lay thì nhiều
Ô hay ! Kỷ niệm đây rồi
Thì ta cứ để ta ngồi vẩn vơ !
hahaha