VTH – Mọi người thường nhắc đến mình gắn liền với mảng thơ tình, thực ra mình làm khá nhiều thơ thế sự. Nhân ngày 27-7 mình đăng lại 3 bài thơ về nỗi đau chiến tranh, đã được in ở một số báo:
Nước mắt mẹ
“Kính tặng Mẹ Việt Nam anh hùng”
Mẹ ngồi
Giữa
Ngàn ngàn hoa
Tràng tràng pháo tay rộn rã
Hàng hàng huân chương nặng trĩu
Hội nghị
Đèn hình nhấp nháy ghi
Những ca từ hùng vĩ
Mỉm cười
Mẹ chẳng nói gì
Ngày trôi đi
Đêm
Căn nhà tình nghĩa thênh thang
Thầm lặng
Mẹ thắp nén nhang
Trên bàn thờ bẩy ảnh con trai
Bẩy tấm áo xanh ngắt
Mắt mẹ hằn sâu
Ánh nhìn héo hắt
Xin chảy đi, nước mắt
Khô cằn
Đặc quánh
Đất lạnh
Xin chảy đi, nước mắt
Hàng hàng
Tràn ngập
Tận đáy
Xót đau…
27.7.2007
Vĩnh viễn
Mái tóc anh bạc màu
Tấm áo xanh vĩnh viễn
Nâng ngọn lửa, đốt nén hương thêm một lần
Anh tiễn
Người bạn xưa lên đường
Vĩnh viễn
Tuổi Hai mươi
22.12.2007
Thoáng 27 tháng 7
tay bố sẽ còn nguyên vẹn
bố công kênh được cả nha`
dì không lỡ thì con gái
đợi chờ hư ảo khói nhang
bác Ba sẽ chẳng gào thét
gọi tên đồng đội cuối trời
tuổi thơ không dầy vết sẹo
nếu
không đi qua
chiến tranh…
27.7.2008
Vũ Thanh Hoa
Tặng TH bài thơ viết về chiến tranh nhé
CHỊ NGỒI GIẶT ÁO
Chị ngồi giặt áo cầu ao
Sóng dìm ngạt thở ngôi sao trên trời
Tay quờ
Chiếc bóng
Vỡ đôi
Vớt lên
Tuột xuống
Từ hồi
Tiễn đưa…
Chị ngồi giặt áo
Sông mơ
Trăng treo ngày ấy
Bây giờ
Vẫn đây ?
Vừng trăng
Tròn
Khuyết
Hao
Gầy
Chỉ còn sợi tóc theo mây trắng trời !
Chị ngồi giặt áo kiếp người
Hai tay vò nát nụ cười còn trinh
Vò chi mãi trái tim mình
Phơi khô cháy cả kiếp tình
Chị ơi !
Sông đời dòng lặng lờ trôi
Đổ bao nhiêu máu, mồ hôi…cho đầy ?
Chị ngồi hong
Dưới bóng cây
Cây xanh
Tròn tán
Chim bầy
Có đôi
Áo khô như chị
Lâu rồi
Hồn không xỏ ống từ hồi người đi.
Hà Nội 2008
Nguyễn Lâm Cẩn