Nắng cuối trời (65) – Vũ Thanh Hoa

>> Nắng cuối trời (64) – Vũ Thanh Hoa

Nắng cuối trời

Truyện dài kỳ

65.  – Hai mẹ con khỏe thế này là vui lắm rồi!

Trang mỉm cười bảo và giúp Hân đi đôi tất mới cho thằng cu. Nàng lấy ra hộp sữa dành cho sản phụ bảo Hân chăm uống để có nhiều sữa cho con.

 Hân rớm nước mắt cảm động, nói:

– Cám ơn chị luôn bên cạnh em kể cả lúc em cô độc nhất… – Âu yếm nhìn thằng bé vừa ngủ vừa bú mẹ, nó nói tiếp – Nghĩ lại trước đây mình dễ dãi quá, khờ khạo quá…

– Thôi đừng nghĩ ngợi nhiều ảnh hưởng đến sức khỏe em ạ. Bây giờ hãy dành tất cả tình yêu cho gia đình nhỏ của mình. – Trang  khuyên nhủ thật lòng.

– Vâng, bây giờ em chỉ mong bình yên…

Trang nhớ lại những ngày Hân lo lắng và hoảng hốt khi biết mình có thai nhưng cô gái vẫn rất dũng cảm bảo vệ con mình bằng mọi giá. Bé Chíp thích thú nhìn khuôn mặt xinh xắn của em bé đang ngủ rồi thì thào:

– Mẹ đẻ thêm em bé nữa giống như em bé này mẹ nhé?

k66

Hân và Trang bật cười. Rồi đột nhiên Trang thấy cảm giác chua xót chợt ùa đến. Chuyện có thêm một đứa con nữa với nàng bây giờ có trở thành chuyện cổ tích chưa nhỉ? Mình sẽ chẳng có cơ hội ấy nữa sao… cả Hân và bé Chíp cùng bối rối khi nhìn thấy thoáng buồn hiện lên trong đôi mắt sâu thẳm của nàng. Bỗng có tiếng gọi cửa, mẹ chồng Hân ra mở. Có tiếng hỏi thăm gì đó và người khách xuất hiện với một thùng quà nặng trĩu trên tay. Thật không thể ngờ người khách ấy lại là… vợ giám đốc V!

Thấy mọi người nhìn mình đầy kinh ngạc, vợ sếp V đâm ra lúng túng. Chị ta tự kéo cái ghế nhựa ra, ngồi xuống bên giường hai mẹ con Hân, cười cười:

– Chị tìm mãi mới ra nhà em…

Tất cả im lặng. Quả thật sự có mặt của sếp bà làm mọi người khó xử quá. May thay, mẹ Thắng vô tư bước tới mời chị ấy li nước, không khí có phần nhẹ nhàng hẳn. Vợ sếp V uống một hớp nước, đằng hắng nhìn trộm Hân rồi cúi xuống nựng đứa bé:

– Ồ, trộm vía, thằng bé khôi ngô quá em nhỉ!

Bấy giờ mới thấy Hân khẽ mỉm cười. Trước mặt vợ sếp V, lúc nào cô nàng cũng tỏ ra kênh kiệu, ngạo nghễ và người đàn bà kia thì vẫn luôn xuống nước, nén nhịn. Chị ta nhìn Trang như nài nỉ, rồi mới nói:

– Chị biết mình đến thế này là đường đột lắm nhưng mong em thông cảm cho chị…

– Thông cảm? – Hân nhíu mày, con bé bắt đầu bục bội – Tôi đã có chồng con, không còn dính dáng gì đến gia đình chị, không hiểu phải thông cảm việc gì?

Vợ sếp V quay qua nhìn Trang cấu cứu, nàng khẽ gật đầu, động viên chị ta:

– Chị cứ nói thẳng vấn đề ra đi chị…

– Chả là… chị cũng biết đứa bé… có thể là con của… mà nó là con trai nên…

Vẻ tức giận bắt đầu hiện lên nét mặt Hân, nó quắc mắc, giọng rít lên:

– Chị định nói bậy bạ gì thế? Ai cho chị có quyền đến nhà tôi nói những lời như vậy?

Người đàn bà nhìn qua Trang cầu cứu, nàng bảo:

– Chị không nên phát ngôn những điều như vậy tại đây, đó là những thông tin thất thiệt chị ạ!

– Ồ không không, xin lỗi các em, điều này chính anh V đã thú nhận với chị… anh ấy nói là đang tiến hành xét nghiệm mẫu AND của đứa bé để khẳng định con mình. Nếu là con trai anh ấy thì gia đình anh ấy sẽ đến thương lượng…

– Các người không có quyền! Chị bước ra khỏi nhà tôi ngay! Không ai có quyền đem con tôi đi xét nghiệm AND hết!

Hân gào lên, chỉ ra phía cửa đuổi thẳng vợ sếp V. Chị này rúm ró đứng dậy, giải thích:

– Không em ạ, anh ấy đã lén lấy mẫu xét nghiệm của em bé từ nhà hộ sinh rồi…

Cả Trang và Hân cùng lặng người. Lão V thâm hiểm hơn họ tưởng nhiều và đồng tiền có thể len lỏi bất cứ chỗ nào, kể cả những nơi người ta thường trưng cái biển “Lương y như từ mẫu’! Trang bảo vợ sếp V:

– Có lẽ chị về đi là tốt nhất. Chị đừng gây xáo trộn cho gia đình Hân nữa, cô ấy vừa mới sinh xong.

Người đàn bà ấy vội vã đứng dậy, gật gật đầu tỏ ý hiểu, đi như chạy ra khỏi cửa, không cả dám nhìn lại. Trang nắm tay Hân khuyên nhủ;

– Mới sinh con không nên bực bội tức giận, hại lắm em ạ!

Lúc này những giọt nước mắt mới bắt đầu rơi trên khuôn mặt xinh đẹp của bà mẹ trẻ, Hân nức nở:

– Sao số em vất vả thế, đến bây giờ mà lão ấy vẫn không để em được yên…

– Ừ… – Trang an ủi – Phải nghĩ cách thoát khỏi lão ấy em ạ…

– Nhưng… em… – Hân đã lấy lại được bình tĩnh – Mặt con bé lạnh tanh, cương quyết, Trang ngắm nó và nhận ra một người phụ nữ trẻ kiên cường – Em không thể để lão ấy đeo bám khống chế mãi thế này được, em sẽ bảo vệ gia đình mình bằng mọi giá, cho dù…

Hân im lặng, Trang hiểu điều người mẹ trẻ không muốn nói ra. Ừ, nếu kết quả thử ADN xác định đứa bé là con lão V thì sao đây? Nàng khẽ thở dài, mặc chiếc áo khoác cho bé Chíp để chuẩn bị ra về thì có tin nhắn của Lan, cô kế toán trưởng của công ty: “Chị ơi em cần gặp chị gấp. Chị đang ở đâu?”

(Còn tiếp)

Vũ Thanh Hoa

>> Nắng cuối trời (66) – Vũ Thanh Hoa

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu