>> Nắng cuối trời (21) – Vũ Thanh Hoa
Nắng cuối trời
Truyện dài kỳ
22. Tiếng chuông cửa vẫn kiên trỉ ròn rã.
– Thế là thế nào? – Trang thấy giọng mình run rẩy vì tức giận. Phó giám đôc H vừa xua xua tay thanh minh vừa toan giải thích thì điện thoại của anh đổ chuông, anh mở loa ngoài cho nàng cùng nghe:
– Em Hân đây anh H, em muốn gặp anh!
– Anh đang bận, để lúc khác được không em?
– Em vẫn theo dõi anh hằng ngày. Em biết vợ con anh đang về quê. Em nhìn thấy xe anh để trong nhà, cho em gặp anh đi.
– Anh đang ở bên ngoài rồi, anh đi xe máy chứ không đi ô tô.
– Anh đừng nói dối em, em nhìn cửa là biết anh trong nhà. Em cần nói chuyện rất gấp với anh rồi em về ngay… – Họ nghe tiếng Hân bật khóc nức nở.
H quay qua nhìn Trang cầu cứu. Nàng dịu giọng xuống, bảo:
– Chắc có chuyện gì nghiêm trọng rồi. Anh để cô ấy vào xem thế nào, em lui tạm vào phòng trong vậy.
H nhìn nàng biết ơn và khổ sở. Lui vào căn phòng nhỏ phía bên trong, chốt tạm cánh cửa mỏng thông qua phòng khách, Trang quan sát bao quát căn phòng và thực sự ngạc nhiên: Hình như đây là căn phòng riêng biệt của H. Trong ấy chỉ toàn đồ dùng cá nhân của anh: tài liệu, sách vở, máy vi tính, và thậm chí cả những bộ quần áo thường ngày anh vẫn mặc cũng để cả nơi đây… Anh ở riêng một mình một phòng hay sao nhỉ? Vừa nghĩ đến đấy thì nàng nghe tiếng Hân vọng vào từ phía phòng khách:
– Nhà anh ấm cúng quá, ngoài sự tưởng tượng của em.
Nàng thấy mình vừa thở ra. Hình như mình đang hồi phục lại. Ra là Hân cũng đến đây lần đầu tiên. Nàng nghe tiếng H hỏi:
– Em bảo có chuyện gấp gì đó, nói nhanh đi vì anh đang rất bận Hân ạ.
– Em… em… – Hân ngập ngừng rồi im lặng.
– Em cứ nói đi, anh nghe em đây – H động viên.
– Em…- Trang hết sức chú ý mới nghe được tiếng Hân nói vì cô bé nói rất nhỏ, gần như là thầm thì – Em đã có thai rồi anh ạ…
Nàng giật bắn mình, tưởng như muốn ngã khuỵu xuống đất, may là bám được vào cái góc bàn làm việc của H. Nàng đoán chắc rằng ngoài kia H cũng đang muốn ngã xuống đất… Im lặng một lúc, hồi sau nàng mới nghe giọng H hỏi khá bình tĩnh:
– Em có thai thật à? Em có chắc chắn không?
– Dạ chắc. Em đã thấy trong người khang khác mấy hôm rồi, sáng nay sếp V lại gọi ra sân để tập đánh golf, sau này còn giao lưu với các quan chức, em nghi nghi và đã thử que kiểm tra và biết là đã dính bầu…
– Nhưng mình chia tay đã hơn nửa năm nay, anh hi vọng là em không định kéo anh vào việc này chứ?
– Không, không… – Nàng nghe giọng Hân bắt đầu nức nở. – Anh đừng hiểu lầm em, em đâu có định bắt đền hay làm khó anh đâu, em chỉ muốn chia sẻ với anh…
Giọng H vẫn nhẹ nhàng nhưng rành rọt:
– Chuyện của chúng ta đã kết thúc lâu rồi. Em có bầu với ai chắc em biết rõ nhất, anh không biết chia sẻ thế nào với em đây.
Trang cũng muốn nức nở theo Hân. Số phận con bé cũng nghiệt ngã quá. Nàng bỗng thấy thương nó lạ lùng, phận đàn bà cuối cùng vẫn thật tội nghiệp. Cuộc đời nó sẽ ra sao, tương lai nó sẽ về đâu…
– Em cũng không biết chắc mình đã có thai với ai nữa vì trong thời gian này em có quan hệ với anh Thắng ở phòng Kinh doanh và cả…
Cô bé bỗng lúng ta lúng túng. Trang biết H vẫn nhẫn nại chờ đợi thú nhận của Hân, anh im lặng để cho cô bé qua cơn xúc động, nói tiếp:
– Và cả chú giám đốc V…
May mà nàng kìm chế được câu “Trời ơi!” vừa chực thốt ra. Nàng cũng nghe H gần như đồng thanh:
– Trời! Có chuyện đó nữa sao! Anh không tưởng tượng nổi!
– Vâng, – Hân sụt sịt – Chú V gần như cưỡng hiếp em nhiều lần trong những chuyến công tác và thậm chí ngay ở phòng làm việc của chú ấy. Chú ấy hứa sẽ nhận em vào làm việc chính thức và tăng lương vào cuối năm nay nên em đã cắn răng…
– Bỉ ổi quá! Anh không hình dung nổi!
– Vâng, vâng, em cũng chẳng còn ra thể thống gì nữa, em không biết phài làm gì bây giờ, em chỉ muốn tâm sự với anh vì…
Nàng biết H không muốn nghe tiếp câu sau vì đã đoán được những lời muốn nói của Hân. Anh từ tốn hỏi:
– Vậy em nghe lời khuyên của anh chứ? – Nàng không rõ sau câu hỏi ấy Hân có gật đầu không, chỉ nghe H nói tiếp:
– Em hãy lập tức đi bỏ hậu quả đáng tiếc này và bắt đầu một cuộc sống mới độc lập và mạnh mẽ, em còn quá trẻ để làm lại.
Nàng bất ngờ vì Hân bỗng òa lên khóc nức nở:
– Không bao giờ, không bao giờ. Dù là với ai thì đó cũng là con của em, là máu thịt của em. Em sẽ giữ lại và nuôi con một mình dù khó khăn đến đâu đi nữa…
– Nhưng em biết rằng xã hội này còn đầy thành kiến và dị nghị với những người phụ nữ chửa hoang, nuôi con một mình không? Hay là… – Nàng nghe giọng H nói nhỏ – Em thử tìm cách bàn với cậu Thắng thu xếp làm gấp một đám cưới…
– Em không muốn lừa anh Thắng như vậy, anh ấy cũng còn quá trẻ và làm hợp đồng tạm bợ như em, anh ấy cũng chưa có ý lập gia đình vào thời điểm này. Em sẽ chịu đựng tất cả để làm người mẹ đơn thân…
Trang thấy những giọt nước mắt mặn chát cũng đang nhỏ xuống môi mình. Sao lúc này nàng muốn mở toang cửa để chạy ra ôm Hân vào lòng. Em gái thật mạnh mẽ và dũng cảm. Em đã bị bọn khốn kiếp lợi dụng đến khánh kiệt thân xác nhưng trái tim em vẫn đầy tình thương yêu mẫu tử, điều này còn đẹp đẽ hơn nhiều quý bà áo gấm, quần lụa mà nhẫn tâm, độc ác với chính ngay máu mủ của mình.
Nàng ngồi xuống bàn làm việc của H, tiện tay mở cuốn sổ bìa đen trên bàn, bất ngờ khi nhìn thấy một tờ giấy đôi có ghi “Biên bản thỏa thuận về tài sản”, nàng lật qua thì thấy chữ ký của vợ chồng H…
(Còn tiếp)
Vũ Thanh Hoa
Đích thị là tác phẩm Văn học hiện thực phê phán rồi.