Nằm nghe cỏ hát ru tôi dại khờ – Trương Công Tưởng

VTH – Đọc 57 bài thơ trong tập thơ chuẩn bị ra mắt bạn đọc của Trương Công Tưởng, tôi chờ đợi một sự bùng nổ mạnh mẽ hơn của chàng trai 9X này nhưng hình như anh đã thận trọng quá khi chọn bài nên tập thơ có vẻ quá “lành” so với chất thơ Trương Công Tưởng tôi đã từng biết. Mời bạn đọc chùm thơ do VTH chọn trong tập thơ sắp xuất bản của nhà thơ Trương Công Tưởng:

>> Em rên rỉ dưới vòm trời của anh – Trương Công Tưởng

NỖI BUỒN PHỤC SINHteenA

Chỉ cần một lời nói của em
Nỗi buồn tôi đã phục sinh như chưa bao giờ ngủ
Cơn mê nào còn ấp ủ
Chết trước hiên nhà
Tháng Ba nắng
Nỗi buồn nắng
Tôi đã vắt đến cạn kiệt
Bỏng rát và khô
như môi nhau nứt nẻ
Tìm
Tìm đi
Đừng về lại khoảng sân sau
những nụ Vi vân mùa cũ chết rồi
Chỉ còn sầu đông rụng trắng chiều thương nhớ
Điêp điệp ánh mắt
Thế giới không màu
Đừng nhìn nhau
để chạm những ngôn từ điêu ngoa
Con nắng lõa lồ khát cháy
bầy chim sẻ ngơ ngác bay đi trốn tránh điều gì
Chờ thôi
Đêm bắt đầu tan chảy
ngân hà
Một giọt sương rơi
cồn cào trong nhau
Ừ! Nỗi nhớ
Đi hoang chiều êm

1MẶC

Chẳng bài ca nào nữa
Lòng tôi chết lịm rồi
Chẳng mùa hoa nào nữa
Tháng ngày vẫn đang trôi

Chẳng cần em đến nữa
Tim tôi đóng băng rồi
Chẳng cần người gõ cửa
Tôi một mình với tôi

Chỉ cần lời nói dối
Cũng ướt đẫm câu thơ
Chỉ một lần xưng tội
Lòng tôi hóa xa mờ

Em về bên lối cũ
Tháng ngày bỗng chênh chao
Xác thân mòn ủ rũ
Tim tôi em cầm tù

ĐI QUA

Đi qua hết những mùa hè năm cũ
thấy ký ức mình trống rỗng bàn tay
em đã nhớ xa xôi và đã nhớ
cánh phượng rơi buồn góc phố mưa bay

Đi qua hết những nỗi buồn đã cũ
tình yêu ngân nốt lặng phúc âm thừa
chuyện sông núi trăm năm người bạc tóc
khải huyền về núp bóng một cơn mưa

Đi qua những bình yên lăn tăn sóng
thấy niềm an là những phút thâm trầm
trong hân hoan có nỗi buồn thắt lại
vẽ đời mình bằng ký hiệu người câm

TỰ KỶ

Ta đổ chút nắng thừa cho ngày tắt
Để đêm về ám ảnh giấc mơ suông
Dị đoan lớn lên bằng lời nói
Rọi vào tim u ám mắt buồn
Ta sợ mùa đông nông nổi
Gió về gánh hết niềm vui
Chỉ còn ta
và nỗi buồn sót lại
Rưng rức mùa
xô mãi tình trôi…
Một chiều thơ thẩn bên đồi
Nằm nghe cỏ hát ru tôi dại khờ

TRƯƠNG CÔNG TƯỞNG

1 comment

  1. Chúc mừng người cùng quê, Trương Công Tưởng, Hoài Ân – Bình Định, theo mình thấy, chùm thơ trên hay hơn thơ trước rất nhiều.

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu