đừng bước theo em
buổi chiều rối ren sóng tóc
chiếc lá cuối cùng mùa thu không trả lại
trên tay em
phôi pha từng cánh cúc vàng
em đi
vệt đường hun hút xa
bầu trời thênh thang dấu nắng
bầy chim cúi đầu nín lặng
đưa tang một khúc ru buồn
cỏ phủ xanh rì ký ức
hàng cây bên đường thay áo hôm qua
đừng giận em nếu mình vấp ngã
và anh gặp mùa thu đóng băng…
24.5.2012
Vũ Thanh Hoa
Thu sắp sang rồi em có hay
Ngàn thu trời đất vẫn đêm, ngày
Ta về giữa cõi đời mộng ảo
Còn chút tình riêng gởi khói mấy…
anh dừng lại chờ mùa thu đi qua
trả lại cây đời màu xanh của lá
bước nữa đi em
nếu có một lần vấp ngã
hãy tựa vào anh cho vơi nhẹ cơn đau
em bỏ lại một mùa thu phía sau
cho cỏ dại phủ xanh rêu ký ức
em hãy cứ bước đi
mặc cơn gió chiều rối ren mái tóc
anh muốn giữ tay em
để đừng thả rơi những cánh cúc vàng
chẳng còn bầy chim trầm mặc đưa tang
hàng cây ven đường đã thay màu áo mới
mong em đừng quên
nơi góc phố có một người đứng đợi
mùa thu tan băng…
Vườn thơ của em
lung linh vầng trăng khuyết
nghiêng bóng hàng cau, lặng lẽ
thấy sương rơi
thấy buồn da diết
Nghe lá trầu không thổn thức suốt đêm trường.
Trăng khuyết
nhớ trăng tròn
tình tha thiết
Sáng soi đời trăm mến ngàn thương
Nơi đây thấy trăm nỗi buồn rất lạ
Đi khám phá vườn thơ là khám phá trái tim mình.
Ngược dấu chân em anh thầm bước
hôn từng khúc ru buồn trong đáy mắt em tôi.
Có anh đến lẽ nào thu băng giá
Lẽ nào đông trở lại “một vắng cười”!
Anh muốn nằm lăn, ôm hôn vào cỏ mịn,
đứng hát giữa vườn thơ, giữa ngàn hoa cùng muôn ánh sao trời …
26.5.2012
vanthenguyen
Đừng sợ mùa thu cây trụi lá,
Đừng ngại đường buồn hiu hắt lối em đi
Nếu có một ngày em vấp ngã
Bờ vai anh em dựa, trút niềm đau
Em tóc rối, mây mùa thu cũng rối
Hoa cúc vàng đâu biết giận mùa thu
Cũng như anh, đâu biết quên người phố nhỏ,
Em qua đây, anh rực nắng mùa xuân.
LVH
Thu Dịu Dàng
Em ở lại_ với anh_ mùa thu dịu dàng
tình thu đằm thắm
Dù lá vàng khô rơi rụng,
và cây không cô đơn_ khi những chú chim sâu tha rơm rạ về cành khô,
làm tổ
Em biết không,
Mùa thu cuốn em lại gần anh
Anh sẽ ngủ vùi trong mùa đông lạnh giá
Đôi tay gầy em
nơi linh hồn anh trú ngụ
Em ngón tay thuôn đan vào nhau
như rơm rạ ủ ấm những mong manh.
LVH