Một tấc biển cũng là Tổ quốc – Hoàng Quý

VTH – Cả dân tộc đang hướng về biển Đông, trong những ngày qua vuthanhhoa.net nhận được nhiều bài vở, tin tức của Bạn Văn chia sẻ những tình cảm và suy nghĩ của mình về thời khắc thiêng liêng này. Nhà thơ Hoàng Quý, ngưới từng tham gia cuộc chiến xẻ dọc Trướng Sơn chưa xa cùng cả dân tộc vừa gửi một bài thơ anh viết hôm qua (11/5/2014) Trân trọng giới thiệu cùng bạn yêu thơ:

>> Những ngấn bùn trên mũi chân Tổ quốc (Trích) – Hoàng Quý
>> Như dòng sông lặng lẽ – Hoàng Quý

hoang sa

Một tấc biển cũng là Tổ quốc

Chúng ta đã nín nhịn
Chúng ta đã dằn lòng
Máu đã chảy quá nhiều
Vì hiểu máu ta quý từng giọt máu!
Ta rất yêu trời trong
Yêu bình yên yêu dựng xây
Vì trọng máu nên không sợ máu !…

Tổ quốc của chúng ta bé nhỏ
Nên thương hơn từng thẻo đất ông bà
Biển của chúng ta tảo tần lao khổ
Nên biển là muối xót ở lòng ta

Chúng từng đến bằng thuyền
Chúng từng đến từ đất bằng và ngựa dữ
Chúng từng đến ngày ông bà ta dângTổ tiên bánh đất bánh trời và rước dưa hấu đỏ
Chúng đếnliền sau rượu cưới Mỵ Châu
Chúng là Ân, là Đường, là Tống , Minh, Nguyên, Thanh…
Chúng có tên là Sĩ Nhiếp, là Tô Định, Tôn Sĩ Nghị, Sầm Nghi Đống, Thoát Hoan…
Là vô số mặt hổ beo hằm hằm ám khí
Kì quái thay
Chúng đến thình lình lúc gọi nhau : Đồng chí!
Sói gửi chân
Ngựa chứng quen đường

Xin cúi lạy vong thiêng trong mộ gió
Lạy những tử sĩ những anh hùng nằm xuống ở Hoàng sa
Lạy những liệt sĩ những anh hùng quyết chết ở Gạc Ma
Những người lính có tên, những người lính chưa biết tên
Tôi cúi lạy các anh
Là cúi lạy hồng hào máu Việt
Tôi cúi lạy chập trùng những hình hài bất khuất
Bất kể anh là ai
Các anh chết cho chúng tôi
Và con cháu chúng ta
Có biển!

Sáng nay
Lớp lớp tỏa xuống đường
Cờ đỏ bay lên
Tim lại trào máu đỏ
Tổ quốc gọi chúng ta
Biển khơi gọi chúng ta
Một tấc biển cũng là Tổ quốc
Muôn người cùng hát
“Đằng giang tự cổ huyết do hồng”
Và thề
Sát Thát!

11/ 5/ 2014

HOÀNG QUÝ

13 comments

  1. Tôi đã đọc. Nhà thơ Hoàng Quý luôn có mặt trên tuyến đầu, trong những điểm nóng và nhạy cảm nhất. “Kỳ quái thay/ Chúng đến thình lình lúc gọi nhau: Đồng chí /Sói gửi chân/ Ngựa chứng quen đường”. Nhà thơ chỉ thẳng kẻ thù giả danh đồng chí và nói đúng.
    Vâng! thưa nhà thơ, 9O triệu con tim Việt Nam vẫn đỏ hào khí Đông A, và cùng thề “SÁT THÁT” !
    Cám ơn nữ thi sĩ Vũ Thanh Hoa!
    Cáng ơn Hoàng thi sĩ đáng kính!

  2. “Một tấc biển cũng là Tổ quốc”. Là chân lý. Nhà thơ khảng định rất đúng!
    Một bài thơ hào hùng, khảng khái mà vẫn rất trữ tình. Tôi rất cảm động khi ông viết: “Máu đã chảy quá nhiều/ Vì hiểu máu ta quý từng giọt máu”. Nhưng, chúng ta đều sẵn sàng như ông:”Vì trọng máu nên không sợ máu”. Nếu trong bài thơ lớn “Những ngấn bùn trên mũi chân Tổ quốc”, Ông, nhà thơ tiên phong, nhà thơ đầu tiên dám viết, dám lên tiếng về cuộc xâm lăng của bọn “giặc đồng chí” tháng 2/ 1979 trong một trường đoạn hết sức xúc động và chất chứa, thì trong bài thơ này, một lần nữa ông vạch mặt tập đoàn bá quyền giả danh đồng chí: “Kỳ quái thay/ Chúng đến thình lình lúc gọi nhau: Đồng chí !”. Sau chiến tranh biên giới, chúng lại giở trò bốn tốt và món vịt tiềm 16 chữ vàng. Và bản chất của chúng chính là là sói, là ngựa quen đường cũ. Rất đúng, vô cùng đúng.
    Tất cả những ai là cháu con Âu cơ – Lạc long, dù phải hy sinh một lần nữa để bảo vệ chủ quyền thiêng liêng của tổ quốc đều đồng lòng xin thề “SÁT THÁT”!
    Rất cám ơn nhà thơ!

  3. Trang văn Vũ Thanh Hoa tôi là bạn đọc thường nhật. Trang văn của chị giới thiệu được nhiều tiếng văn thuộc hàng ngũ những nhà văn, nhà thơ thực sự tài năng, và, đồng thời giới thiệu khá nhiều tiếng văn trẻ, hiện đại, để lại ấn tượng.
    Đã đọc nhiều thơ của nhà thơ Hoàng Quý, ông thu phục tôi không chỉ là giọng thơ rất riêng, vạm vỡ, sang trọng, trữ tình, có sức ám ma thuật, thậm chí dữ dội, còn là sự trình bày dứt khoát những suy nghĩ của ông giữa cuộc sống phức tạp, lộn xộn, nhiều nhạy cảm.
    Khoảng mùa thu năm ngoái, Vũ Thanh Hoa giới thiệu “Những ngấn bùn trên mũi chân Tổ quốc” của nhà thơ Hoàng Quý ngập tràn cảm xúc, tình yêu quê hương Tổ quốc đầy kiêu hãnh, giọng thơ rất riêng, lay động khác thường, mới mẻ, lịch lãm, sang trọng và có những khúc dữ dội. Tất nhiên, tôi muốn nhắc đến khúc đoạn thứ hai trong bài thơ lừng lững ấy. Ông viết về một trang tối, bi tráng của lịch sử thương đau của Tổ quốc chúng ta: Cuộc chiến tranh chống lại kẻ tráo trở mang tên “đồng chí “. Ông khảng khái điền vào cái trang rỗng đáng xấu hổ của văn chương Việt vì những lý do khó gọi thành tên, vẫn né tránh hoặc hời hợt đã nhiều năm. Với bút pháp xứng hàng bậc thầy, ông viết về điều thao thức một vệt bầm lịch sử, gây ấn tượng đặc biệt trong lòng bạn đọc.
    Bài thơ này, “Một tấc biển cũng là Tổ quốc”, dẫu là một bài thơ ngắn, ông khúc triết và rất thuyết phục khi viết: “Tôi cúi lạy các anh/ Là cúi lạy hồng hào máu Việt/ Tôi cúi lạy chập trùng những hình hài bất khuất/ Bất kể anh là ai”. Như một khảng định rất cần được vinh danh, được chính danh (không nên vì bất luận sự rối rắm ý thức hệ hay gì gì mà không làm) trước lớp lớp thế hệ dài sâu của lịch sử những người hy sinh bảo vệ cương giới biển, có những tử sĩ rất anh hùng như Ngụy Văn Thà và các người lính Việt khác, dù họ (khi ấy, và ở ai đó còn đang) bị coi như đối thủ, người ở chiến tuyến bên kia. Dù không tuyên xưng tên tuổi họ trong bài thơ này, nhưng, đây, lại thêm một lần nhân văn nữa, nhà thơ Hoàng Quý khảng định và dứt khoát thái độ sống, nhận thức, và cũng là nội hàm lớn, đầy đặn tri thức của tên tuổi một nhà thơ tài năng đầy nhân cách và nhân văn. Bởi vì, họ, Ngụy Văn Thà và những đồng đội, người chiến binh khác chiến tuyến kia đã chết trong cuộc chiến Hoàng Sa 1974, không tiếc máu xương cũng vì biên cương bờ cõi Việt. Đã có những ý kiến, những mong chờ được chính thức tuyên danh họ. Chúng ta tin lịch sử sẽ công bằng, sẽ chính danh và vinh danh những tử sĩ chiến sĩ ấy, bởi họ xứng đáng. Như nhà thơ Hoàng Quý khảng định, ông cúi lạy anh linh họ, và cúi lạy chập trùng những anh linh, những người lính biết tên hay chưa biết tên, cả những hồn trong mộ gió… “Là cúi lạy hồng hào máu Việt” đã nằm xuống ngoài biển kia, kiêu hãnh được chết không nuối hận với ý thức vì “Một tấc biển cũng là Tổ quốc” như bao anh hùng, nghĩa sĩ trước họ. Tất cả đều chung lời thề “SÁT THÁT”. Lời thề bờ cõi vẹn toàn mới là quan thiết. Lời thềTổ quốc trên hết.
    Xin cám ơn nhà thơ Hoàng Quý, một nhà thơ nhân cách lớn!
    Cám ơn nữ thi sĩ Vũ Thanh Hoa đã sớm chọn tặng bạn đọc món quà thơ đúng nghĩa và đúng lúc, bạn đọc chúng tôi cần trong thời khắc kẻ thù lu loa, vu khống, dọa nạt, hiếp đáp!

  4. Sốt ruột chờ thơ Hoàng tiên sinh. Vào vuthanhhoa.net mấy bận sáng nay không được vì “chết” mạng. Bạn sĩ Hà Nội nhớ Hoàng tiên sinh bảo nhau, lão sẽ xuất hiện, không chóng thì chày. Lại bảo, hồi chúng cắt cáp con Vi Kinh, “Những ngấn bùn trên mũi chân Tổ quốc” sáng trưng, tuyệt vời, lừng lững, nữ sĩ họ Vũ “bắn” lên đấy thôi. Lão “Đại họa gia” Lê Liên bói, yên tâm đi, mạng miếc tắc lằng nhằng tí chút, Tàu nó quấy thôi, thằng hói nó sẽ lại nã đại bác cho mà xem. Việt Râu thì kêu, từ cái “Chớm thu” như tranh thuốc nước và phiêu, lâu lắm có thấy Hoàng gia gia thơ phú nữa đâu. Lê Liêm mắng, bói bừa, thằng hói ly hôn thơ thế đếch nào được. Giờ khuya thế này mới bắt được sóng từ Vũ nữ sĩ. Vẫn oai quá, hào khí, khảng khái, ý tứ rất sâu, hiểu thấu – sướng! (Mai thằng Việt nộp thuế bia cho các quan viên là cái chắc).
    Hôm qua, chúng em “quát” trước tòa khâm sứ Tàu. Hàng ngàn người. Đồng thuận dưới trên không bị “khiêng”lên xe làm mỏi mệt các quý cán như năm ngoái. Giá hôm qua có tiếng thét “Sát thát” kết bài thơ này của Hoàng tiên sinh thì vỡ cổng nhà khâm sứ. Còn tuần hành chống Tàu dài. Ngán gì thì ngán chứ Tàu không ngán. Chính phủ cho phép chơi, là chơi tắp tự. Em sẽ vửa đọc vừa phát thơ của tiên sinh. Em hứa. Cái đoạn tiên sinh viết ý tứ người tử sĩ anh hùng họ Ngụy tên Thà (đúng không?) và hồn thiêng các tử sĩ 1974 ở Hoàng Sa, Gạc Ma rất quý. Em vừa cóp rồi. Mai gặp Lê Liên, Việt Râu và các văn nhân, sĩ nhân, đại họa nhân cùng các cốc quỷ da vàng, sẽ rải thơ này như “bom”. Em đã cóp lại cả trường thi “Những ngấn bùn trên mũi chân Tổ quốc” cho “sướng” tơi bời một thể.
    Thế Sinh chúc sức khỏe Hoàng tiên sinh, nhá!
    Cám ơn Vũ Thanh Hoa! Cái “vép” Vũ Thanh Hoa sang lắm.

  5. Các bạn đọc nhắc nhiều tới bài thơ “Những ngân bùn trên mũi chân Tổ quốc”. Tôi chưa được đọc. Đã biết bài thơ này cũng ở trang vuthanhhoa.net, tôi sẽ lục bằng ra.
    “Mỗi tấc biển cũng là Tổ quốc”. Tôi thích sự dứt khoát và khảng định này của nhà thơ ngay trong tên bài. Chúng ta không chống người lao độngTrung Hoa cần nhẫn, nhưng chúng ta nhất trí với nhà thơ và đồng lòng với nhà thơ chống bá quyền Trung quốc. Hình tượng ông cúi lạy tất cả những người đã nằm xuống vì cương giới biển của Tổ quốc Việt, bất kể họ là ai rất nhân văn, rất cảm động và đúng đắn. Sự cúi lạy khảng khái như ông nói “Là cúi lạy hồng hào máu Việt”. Lần đầu tiên, thơ Việt chúng ta có ông – nhà thơ Hoàng Quý, nói thẳng, nói sáng tỏ và rạch ròi trước những vòng vo, thật đáng kính trọng.
    Trịnh Công Hậu nói đúng: “Lời thề bờ cõi vẹn toàn mới là quan thiết”.
    (THÁI THỊ MINH)

  6. HƯỚNG VỀ BIỂN ĐÔNG
    TRƯỜNG SA – HOÀNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM

    Bãi đá ngầm chưa nhô lên thành đảo
    Đã có tên lãnh thổ Việt Nam
    Trải qua trăm năm cha ông mở cõi
    Hoàng Sa, Trường Sa sừng sững hiên ngang

    Hỡi những ai là người Việt Nam
    Tổ quốc nơi ta sinh ra…
    chính là lòng mẹ
    Mẹ ru con bằng câu Kiều từ tấm bé
    Bằng ông Gióng đánh thắng giặc xong…
    cưỡi ngựa sắt về trời

    Mẹ ru con bằng câu chuyện bao đời
    Đinh, Lý , Trần , Lê…một lòng đánh giặc
    Giữ vững non sông trước quân xâm lăng phương bắc
    Cho cháu con có đất ấm nhà vui

    Nay biển đông lại nổi sóng rồi
    Hạt muối biển cũng mặn thêm vị máu
    Biển xanh cũng thét gào đau đáu
    Lũ giặc ngàn đời muốn xâm chiếm Việt Nam

    Lũ giặc China hãy nhớ thủy chiến Bạch Đằng Giang
    Nhấn chìm hàng trăm chiến thuyền…
    cùng tướng Toa Đô, Ô Mã Nhi thủa trước
    Hỡi ” Người bạn vàng ” mang dã tâm xâm lược
    Giấc mộng bây giờ cũng vẫn thành giấc mộng như xưa

    Đất Việt Nam của người Việt Nam !
    Biển Việt Nam của người Việt Nam !
    Hoàng Sa – Trường Sa…thuộc đất mẹ Việt Nam !

    Hoài An – 10. 5. 2014

  7. Trung Quốc chưa bao giờ từ bỏ chiếm đoạt, đồng hóa nước Việt ta. Ngay cả Trung Hoa cộng sản đồng chí đồng cheo tô son bôi sáp cũng chúng nó rứa. Vẫn dã tâm loài sói. Máu chúng đỏ Bạch Đằng giang còn kia. Nếu chẳng đặng đừng, chúng dọa máu thì ta đã bao giờ sợ máu? “Máu đã chảy quá nhiều/ Vì hiểu máu ta quý từng giọt máu”. Vì ta luông tha thiết: “yêu trời trong / Yêu bình yên yêu dựng xây/ Vì trọng máu nên không sợ máu”.
    Lúc này, hơn bao giờ hết, quý Chính phủ nếu thực vì dân, cần thấu lòng dân. Kẻ thù truyền đời lại giở chứng. Không lùi nữa.
    Tôi đọc bài thơ này, xúc động, thôi thúc. Bài thơ cũng là lòng dân Việt Nam.
    Cám ơn nhà thơ luôn đồng hành cùng dân tộc!
    Cám ơn trang văn Vũ Thanh Hoa!

  8. Lại được đọc thơ Hoàng Quý vì khá lâu không thấy thơ ông. Ông sống không ồn ào, khi thơ cần mềm mại thì trùng trùng thi ảnh đẹp, ngôn ngữ đẹp và tinh tế hơn người. Khi câu thúc trong lòng thì thơ ông là lửa.
    Chủ đề lớn Đất Nước, Tổ Quốc, ông từng viết những câu thơ không thể không nhớ:
    “Một đất nước
    “Giặc tan lại tới hồ trả kiếm
    “Nhân dân tôi không trả oán bao giờ
    “Lẽ nhân nghĩa tự hóa rừng kiếm sắc
    “Kết như chàm, như đước ngút ngàn kia”
    (Những ngấn bùn trên mũi chân Tổ quốc – Thơ Hoàng Quý)

    Và thời khắc này, “Mỗi tấc biển cũng là Tổ quốc”. Vâng, đất nước chịu binh đao quá nhiều, nhưng, nếu cần, chúng ta không sợ máu.
    Cám ơn nhà thơ và trang văn!

  9. Chưa được quen biết ông nhưng thú thực, đã đọc Hoàng Quý rất nhiều và đã bị thơ của ông làm choáng ngợp ngay từ trước bài thơ ngắn này.
    Phần lớn thơ của ông đẫm phong cách trữ tình – thế sự với ngôn ngữ giầu có, luôn biến ảo, sang trọng, vạm vỡ, hàm chứa với cảm xúc mãnh liệt. Nhiều bài thơ đọc xong như bị thôi miên.
    Tôi rất thích thơ của ông!

  10. Trước sự hung hãn, tráo trở của người láng giềng nham hiểm xét suốt chiều dài lịch sử dựng nước và giữ nước Việt Nam ta, chúng ta không bất ngờ.
    Thật vui mừng, lớp trẻ mà ai đó lo lắng, trước mệnh hệ của Tổ quốc lại cho chúng ta niềm tin tưởng tuyệt đối. Các em, con cháu của các Vua Hùng không làm hổ danh Hào Khí Đông A. Tôi đã ngoài thất thập, ngắm các em hừng hực trong đoàn người đông chật tuần hành phản đối Trung quốc càn rỡ những ngày nóng bỏng này, ở riêng Sài Gòn thôi, với cờ nước mang hồn máu lớp lớp tiền nhân, cha anh, khiến tôi xúc động.
    Vâng! Thưa nhà thơ Hoàng Quý! “Một tấc biển cũng là Tổ quốc” – giản dị thế thôi mà muôn năm không kẻ thù và kẻ phản phúc nào thay đổi được. Tên bài thơ của anh và tiếng thét SÁT THÁT đã hàm chứa nghị lực, ý chí, sự hiến dâng, lòng quật cường, kể cả máu cũng sẵn sàng dâng lên Tổ quốc nếu kẻ thù liều lĩnh.
    Cám ơn anh đã truyền lửa, truyền thái độ nhân văn, ý chí sắt đá và tình yêu Tổ quốc bất diệt đến tất cả chúng ta!

  11. Thưa anh Hoàng Quý!
    Khi bạn văn ở Pháp lần đầu tiên biết tên tuổi anh qua tin văn của Nhà văn – Nhà báo- Nhạc sĩ Nguyễn Chính về Giải thưởng Thơ Hà Nội 1000 năm Thăng Long, và đặc biệt qua bài “Hoàng Quý Người Hát Du Ca Mùa Đông” (cũng của Nguyễn Chính), chúng tôi càng kính trọng khi cả ba giải thưởng Văn học của anh, anh đều tặng không giữ lại dù chỉ một đồng nhỏ mà dành cho những đồng bào của mình nhiễm chất độc da cam, đồng bào nghèo biên giới – hải đảo, trẻ em mù. Thật là một nghĩa cử cao đẹp. Còn hơn thế. Thơ anh đến với chúng tôi, những người vì nhiều hoàn cảnh cá nhân hoặc lịch sử phải sống xa Tổ quốc là nhờ các trang chimvietcanhnam ở Pháp, Trang nhà Du Tử Lê ở Mỹ và một trang nữa của một nhà nghiên cứu văn học đang theo đuổi đề tài lớn về thơ trường ca Việt Nam ở Canada. “Đối Thoại Trắng”, “Những Ngấn Bùn Trên Mũi Chân Tổ Quốc”, “Giả Trang”, “Buổi Sáng Ra Vườn Nghe Mưa Ký Ức”, “Hà Nội Thu Rồi Khoe Mắt Lá Răm”, “Đêm Nghe Gió Qua Vườn” và nhiều thi phẩm khác của anh không riêng tôi chép vào sổ tay. Đọc anh để giữ hình hài Đất nước, Tổ quốc trong trái tim nhiều buồn phiền nhớ nước. Cũng đã đọc văn anh với cách viết rất ma thuật về bạn hữu như Hà Đình Cẩn, Văn Ngọc, Vũ Thanh Hoa… Những trang văn ấy luôn để lại dư ba thật khó tả.
    Nhân đọc “Mỗi Tấc Biển Cũng Là Tổ Quốc”, tôi không dám lạm bàn. Chỉ nghĩ, anh đúng như hình dung của tôi khi được đọc những bài thơ Hoàng Quý đầu tiên!
    Kính chúc sức khỏe nhà thơ và gia quyến!
    Trân trọng!
    HỒ THI

  12. Bùi Ngọc Phúc

    HOA BÍ VÀNG VÀ ANH LÍNH TRƯỜNG SA

    Có phải ngôi sao trên mũ anh xuống làm hoa bí
    hay hoa bí kết sắc vàng lên những ngôi sao
    giữa nắng nóng như thiêu như đốt
    lòng rưng rưng những dây bí, dây bầu.

    Bầu bí hỡi!… mọc lên từ san hô, từ sỏi đá
    hay từ bàn chân người chiến sĩ Trường Sa
    cây và người chia nhau từng hớp nước
    tay bí, tay bầu quấn quýt đất ông cha.

    Từng ngọn bí, bầu quấn quýt gốc phong ba
    quấn quýt bóng dừa giữ biển trời Tổ quốc
    có anh lính ghé môi hôn hoa bí vàng và bật khóc
    vọng quê nhà bầu, bí trập trùng xa
    vọng muôn đời Hoàng sa, Trường sa…

    9-5-2014

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu