Một giờ trăng mật, một tình trăm năm – Đọc thơ Phạm Dạ Thủy

HẸN…

PDT
Nhà thơ Phạm Dạ Thủy và Vũ Thanh Hoa 4/2009

Ta nợ nhau
một cái nắm tay
một vòng ôm chật
một khúc ru trầm
một giờ trăng mật
một tình trăm năm
anh thiên đường anh địa ngục
anh nụ cười anh nước mắt
hư vô hư vô không không sắc sắc
em bám vào thơ em níu vào mơ
một ngày về cỏ tìm nhau đòi nợ
trả nhau hơi thở trả nhau ánh nhìn
trả nhau lời tình chưa thành tiếng nói
hôn lên mắt buồn chưa từng đắm đuối
hẹn nhau cỏ biếc ngày mai
hẹn anh xóa nỗi đau dài
hẹn anh

Phạm Dạ Thủy
12-12-11

LỜI BÌNH CỦA VŨ THANH HOA:

Cửa Phật răn: “Đời là bể khổ, tình là dây oan” và chẳng biết kiếp người đến đâu là trọn một đời nhưng vòng “dây oan” kia cứ mãi đeo đẳng, cho người mộng mị, cho người thăng hoa, cho cả những day dứt, xa xót đến bàng hoàng…

Ta nợ nhau
một cái nắm tay
một vòng ôm chật
một khúc ru trầm
một giờ trăng mật
một tình trăm năm

Những điều này với một cuộc tình trọn vẹn đã quá đỗi quen, đã thành bình thường nhưng nếu một cuộc tình không trọn, phải đành tâm đứt đoạn, phải cầm lòng chia li thì nó thành ám ảnh, thành “kiếp nợ”, biết đến bao giờ “Anh” và “Em” mới trả hết cho nhau?
Mười bẩy câu thơ là mười bẩy cung bậc của người đàn bà bay đến đỉnh và rơi xuống đáy, của Thiên đường – Địa ngục, Hạnh phúc – Khổ đau.

hư vô hư vô không không sắc sắc
em bám vào thơ em níu vào mơ
một ngày về cỏ tìm nhau đòi nợ
trả nhau hơi thở trả nhau ánh nhìn

Đọc bài thơ đoán tác giả không phải là cô gái trẻ với mối tình thơ ngây, mà là một nữ sĩ nhiều trải nghiệm, nhưng lại đắm đuối yêu bằng trái tim nguyên sơ của mình.

hẹn nhau cỏ biếc ngày mai
hẹn anh xóa nỗi đau dài
hẹn anh…

Hằng hà quanh ta những đôi lứa vẫn yêu, vẫn trao tặng nhau những thề thốt bất tận nhưng mấy ai gặp được tri kỉ, tri âm để còn Hẹn nhau một kiếp khác, một đời khác?
Chợt nhớ giai nhân Lý Mạc Sầu trong Thần điêu đại hiệp của nhà văn Kim Dung đã cay đắng thốt lên rằng:

Hỏi thế gian, ái tình là cái chi chi
Mà khiến ta sống chết một lời hứa lụy…?

Bởi thế, “có mà không, không mà có, vay mà trả, trả mà vay”… cái vòng luân hồi ấy có cần rốt ráo nữa không?
Rồi lại nhớ đến thuyết Vô vi và Hữu vi của nhà Phật, hướng chúng sinh đến Vô Thường của cõi Niết Bàn, có lẽ cũng không thể nằm ngoài “sợi dây oan” kia…

15.12.2011
Vũ Thanh Hoa

2 comments

  1. Cám ơn Vũ Thanh Hoa đã đồng cảm và chia sẻ với tác giả bài thơ. Có người vừa bảo với chị rằng “Đích thị đây là một cuộc tình BUỒN , một cuộc tình không có cái nắm tay, không có một vòng ôm chật, không cả một khúc ru trầm…chắc đãm đầy nước mắt” Chị “cãi” rắng “Đây là một cuộc tình ĐẸP”. Chị thích nhất câu em viết”… nhiều trải nghiệm, nhưng lại đắm đuối yêu bằng trái tim nguyên sơ của mình”. Đúng là cho đến giờ này chị vẫn mang trái tim nguyên sơ như thế để nghĩ về tình yêu dành cho người ấy.
    Bài viết NGẮN nhưng ĐỦ. Em đã hiểu chị. Cám ơn em.

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu