Mơ một lần thế chấp cả mùa xuân – Trần Thu Hà

VTH – Không dừng lại để nhạt nhòa, nhàn hạ dẫu “Cả trái đất ôm bình nước lọc –Uống uống điên cuồng dốc cạn”, nhà thơ Trần Thu Hà vẫn ” Mơ một lần thế chấp cả mùa xuân”. Mời bạn yêu thơ đọc chùm thơ chị vừa gửi vuthanhhoa.net:

>> Ta chiết xuất nhau từ những mùa hoa tim vỡ – Trần Thu Hà
>> Em miết thời gian lên dấu khói – Trần Thu Hà

CỘNG TRỪ92

Mở cuộc chơi
Cân đo niềm vui
Truợt
Cười
Thất nghiệp
Mặt trời qua cơn động kinh
Những ngữ điệu –thổ âm –lục soát

Đường bay ngoạn mục –Lời ca ướp mật
Ánh mắt gửi biếc –Thác lợ gửi gió trùng dương
Mèo cái vẫn oa oa gọi bạn tình sởn ốc
Nhón chân nhẹ nhàng từ biệt khậu phần ,để dành một con chuột
Mắt nhà nghề – Hề trong vai gã xà ích
Tấu –hài –kịch
Chạy xô trên các băng
Khoảng trống
Sắc màu
Giăng giăng –đồng tính
Lời nói như dao –Mắt dài như suối
Thân như rái cá
Môi cười nhờ mắt người
Mắt cười nhờ Hài …nhí

Cả trái đất ôm bình nước lọc –Uống uống điên cuồng ,dốc cạn
Người người –Mùa mùa tất bật ,sợ hết ngày ,hết tình
Em lao xao chẳng giải được bài toán cũ 1+1=bao nhiêu ?
Thưa : hàng tỷ ,hàng tỷ -Tỷ người trên trái đất
Ấy là khi AĐam và Eva ăn trái cấm địa đàng
Ai- Thả cuộc chơi
Cân- Đo Cộng – Trừ
Mấy ván

GIẤC MƠ BỘI THỰC

Em nghìn tuổi chân dài môi thế kỷ,hát về một thời hoàng kim mất ngủ
Ru trên tay với giấc mơ tiên

Một ngày
Vi rút xâm nhập
Tầng ôzôn bị thủng, trái đât già lên men,mọi người chạy xô trên cầu bập bênh trượt
Giá,dập cầu giao,đô la,vàng chảy máu không ngưng

Thịt tăng trọng sạch ư?
Rau xanh qua một đêm tăng tốc
Cuộc sống hối hả như ngựa phi nước đại,những cao ốc nhà lầu,sân gôn mọc lên
Bán mua nhân cách
Trên cao
Hành tinhh cũng đấu giá các vì sao.Nói chi đến lẹt phẹt mấy giải cờ người,bọn chân
Dày đá què chân đất
Trọng tài ư?
Họ còn lo làm đẹp … Thần tài.
Chao ôi
Chỉ có đớn hèn gặm mòn sự thật,còn mấy giọt lương tâm leo lét trước cửa thiền?
Chuông chùa vẫn đổ
Mõ chùa vẫn vang
Phật vẫn cười mấy nghìn năn đỗ lượng khi lá ngọc cành vàng vẫn nghi ngút sớm
Hôm.

Em nghìn tuổi lưng ong môi thế kỷ
Tự lúc nào thành tiết tấu bão dông,đánh sập kiến trúc bao đời bẻ cong chân
Lý.Những con sâu đục thân nuốn chững mùa xuân.
Em bán hết danh phần mua chút phấn son lòe loẹt
Nào ngờ… Dị ứng
Mất hết gia tài không đủ chuộc mùa đau
Bội thực giấc mơ
Siêu âm thấy điều giả dối vết thương lòng tấy đỏ di căn

Em nghìn tuổi chân dài môi thế kỷ
Mơ một lần thế chấp cả mùa xuân
Đã đến lúc không còn tin mình nữa
Bởi;
Điều mình đang tin

Không dám tin vào điều mình đang thấy.

GỬI SÔNG MÊkiss21

Khai hoang tiềm ẩn anh
Ước muốn – dựng ngày nâng niu giọt mồ hôi mặn chát.
Giang tay hứng mảnh đời neo quán dốc gửi sông Mê.
Gió cứ thổi khua vàng câu lục
Sóng sông Lam mùa này tư lự, ngấn đỏ ngầu, câu bát nặng phù sa
Cá Lia Thia ném còn khỏa thân đòi sắc nắng
Lũ tôm Càng búng mình mơ con nước lỡ triều dâng
Ngoài kế hoạch – Vỡ ấu thơ, em thả diều nằm nghe đồng bãi
Rì rào, hoang dã
Cứ lom khom tìm dấu cỏ lên ba
Đêm úp mặt nằm nghe từng lá thở
Mắt vườn khuya rón rén giấc mơ nghiêng
Khoan đã nhé
Cánh Diều ơi bớt mỏi…
Cọng rơm vàng trong đất gọi tên nhau.

( Vinh, Ngày 25/05/2012)

HOA ĐỊNH MỆNH

Chắp vá
Chắp vá
Tôi cố khâu tiếng cười chưa rộ chân chim
Gửi Email tặng Súy Vân giả dại
Hết chỉ
Mượn tia nắng xâu qua lỗ kim
Cứ tưởng
Cứ tưởng…Vành khuyên là hạnh phúc
Ô hay
Lỗ kim tròn định mệnh

Tôi xâu thời gian
Hạt lép lọt tay
Hạt dày ngâu lút mắt
Thời gian
Tôi xâu thành cườm treo trên cổ leng keng úp mở thị phi.

Thời gian
Tia nắng bò qua lỗ kim
Nở hoa văn
Định mệnh

TRẦN THU HÀ

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu