mở mắt
đêm trùm trên nóc thành phố
từng cánh cửa cô đơn đóng kín
nơi bức tường ố mòn nham nhở
bóng hiện lên méo mó dị hình
những con đường hóa thạch
làm sao nhận ra một dấu chân giữa muôn vàn dấu chân lấm tấm
xác lá úa nhòe mùa cạn
nốt vĩ cầm ngân và vỡ đôi
thế giới chết lâm sàng giữa ồn ào
niềm vui sinh non trong căn hầm ảo mộng
bức tử giấc mơ gió trắng
phía sau tiếng cười vọng
cỏ xanh nhẫn nại chờ
nhắm mắt
nắng rớt trên nóc thành phố
ván bài nào cũng là điệu luân vũ vụng về của rối
nỗi buồn cởi xiêm y trầm mặc
em hoài nghi mở cánh cửa cuối cùng không khóa
thấy anh
cầm trên tay đóa hoa lạc mùa
bốc cháy
5.12.2012
Vũ Thanh Hoa
Thơ rất trẻ. mới và hiện đại. “niềm vui sinh non trong căn hầm ảo mộng/bức tử giấc mơ gió trắng”. Rất gợi suy tưởng!
“thế giới chết lâm sàng giữa ồn ào
niềm vui sinh non trong căn hầm ảo mộng
bức tử giấc mơ gió trắng
phía sau tiếng cười vọng
cỏ xanh nhẫn nại chờ”
Hay!