nắng bỏ đi đâu mà buổi chiều lặng lẽ
lũ chim thôi ríu rít vô tình
gió đông lạnh lùng qua
lá trở mình
rơi nhẹ
em mải mê tìm giọt sương đánh rơi
anh nói gì với em
mặt hồ chông chênh sóng
nước mắt rưng rưng phím dương cầm
khúc Serenade ngập ngừng bí mật
cổ tích mở đầu khi anh nhìn em
vẽ những cầu vồng bảy màu lên kính
nhắm mắt đi về mù sương
anh đứng đợi nơi góc vườn ký ức
lẻ loi em
mặc cả nỗi buồn
13.1.2014
Vũ Thanh Hoa
Anh nói được gì với em
Chỉ muốn làm trẻ con cùng em chơi trốn tìm trong vừa xưa cổ tích
Mặc kệ mùa qua, mấy đợt lá thu vàng
Anh nhặt lá , đủ số tiền mua hết những nỗi buồn em có
Mua lại thời gian, bán tuổi tác cho trời,…
hahaha, thơ này mình không quen làm, lại vội quá, haha