Lưu đày một giấc mơ

em lưu đày mình ra khỏi giấc mơ
làm kẻ khổ sai hiện tại
vẽ vệt khói trắng vào sóng
di cư nỗi buồn vô niên

tiếng còi tàu vô tình nhắc tên anh
em ngoảnh lại đại dương nhớ
rồi cắm cúi bước vào cánh đồng quên
gặt mùa vô cảm

tìm nơi đâu không dấu chân anh
em gieo những hạt mầm huyễn hoặc
ươm tổ bình yên vào ngực đất gầy
trượt đến đáy cốc rỗng

những tiếng chim lạc bầy chắp vá
nhặt từng mảnh thu ghép mùa
thèm như cánh chim khờ khạo
nông nổi tận cùng
mưa

17.4.2010

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu