VTH – Lê Thiên Minh Khoa là Hội viên kỳ cựu của Hội VHNT Tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu, với hình dáng đậm chất “nghệ sĩ” và phong cách thơ tưng tửng, vẻ như ma mị mà có khi lại tỉnh đến rờn rợn. Vuthanhhoa.net giới thiệu chùm lục bát cực ngắn của anh:
1.Chân dung tự họa
(I)
hôm qua thơ rượu Tơ-
Tình
sáng mai hết rượu
thấy mình mất thơ
(II)
hôm qua thơ rượu Tơ-
Tình
sáng mai hoang đãng
thấy mình mất tiêu…
(III)
hôm qua thơ rượu Tơ-
Tình
sáng mai mất trí
thấy mình mất luôn…
2. VÀ EM
Và em.
Và tôi.
Và thơ.
Và lung linh rượu.
Và chờ đêm qua.
·
Và Không.
Và Phật.
Và Ma.
Hội nhau trong cõi ta – bà
Rong chơi…
·
Và em.
Và tôi.
Và ai …
Và trăm năm
Vẫn nhớ hoài ngàn năm
·
Và ngàn năm
nhớ xa xăm.
Và xa xăm nhớ lầm
than kiếp người!…
·
Và em.
Và tôi.
Và ai …
3. VÀ ANH…
Và anh rượu uống bây giờ
là trăm năm rớt bên bờ tử sinh
Và anh rượu uống một mình
là anh uống với bóng hình em thôi
Và anh chén rượu mồ côi
là tôi cộng lại với tôi hai người
Và anh chén rượu em mời
là em cộng với tôi rồi bằng không
***
Và anh ngó em tắm rằm
xiêm y rớt xuống, bóng trăng say mèm
4.RƯNG RƯNG
rưng rưng rượu đến mềm môi
rưng rưng tôi nhớ cái người tôi thương
men trong tám hướng bốn phương
rưng rưng tiển biệt người thương tôi về…
5. LÀ AI
Là ai tâm Phật thân Ma
Nhập nhoà một bóng chợt xa , chợt gần
Chợt phong vân, chợt phù vân
Thương đời , đời loạn, thương thân, thân nhàu! …
6 .TÌM NHAU.
Cả đời phiêu bạt lênh đênh
Bạc đầu mới biết rằng em lỡ làng
Ngày cùng , tháng tận , năm tàn
Xa xôi mấy cũng lên đàng tìm nhau.
7. Khóc bạn
Thế mà bốn chín rồi sao
Theo vòng cát bụi lẫn vào hư vô
Bọt bèo về với nguyên sơ
Cái đi
đi khuất
cái chưa
chưa rời
Nhang tàn , lửa tắt ,người ơi!..
8. NHẬP NHẰNG
Nhập nhằng giữa rượu và thơ
Còn thơ không nữa hay là không thơ ?
Nhập nhằng giữa rượu và ta
Còn ta không nữa hay là không ta ?
9. Nửa Đời
Nửa đời
mình gặp được nhau
Nửa đời
má nhợt
tóc nhầu
môi phai
Nửa đời
nắng xế
mưa mai
Nửa đời còn lại
cho ai.
Nửa đời…
10. Còn lại
(Tặng Nguyễn Trọng Tạo)
Rồi Tiên cũng bỏ Ta ba`
phòng văn còn một Ta và Ma thôi
đầu hè một Quĩ lơi bơi
Phật vỗ vai Vai Chúa trốn đời chơi hoang
11. VỀ XƯA
Thế rồi mưa nắng dâng cao
Hình như còn đó ngọt ngào xa xưa
Ngoảnh nhìn lối cũ đong đưa
Tóc mây mấy lọn ngẩn ngơ em về
12. CHO CÔ GÁI BỤI ĐỜI Ở CÔNG VIÊN CHỢ ĐÀ LẠT
Bỏ nhà lăn lóc công viên
Nát nhàu thân xác giữa triền miên mưa
Trong em còn nét ngọc xưa
Trong tôi còn chút thẫn thờ
mà đau!…
13. ĐI – VỀ.
Người đi am bặt kệ kinh
Nhãn lồng chín rụng lặng thinh hương chờ
Người về bồ- tát làm thơ
Khói tòa sen tỏa nhập nhòa sắc – khơng
14. Ngập ngừng
Ngập ngừng để kịp chiều rơi
Ngập ngừng để kịp tỉnh rồi mới say
Ngập ngừng thương mướn khóc vay
Ngập ngừng vài một mà say vô vàn…
15. RA PHỐ LA LÀNG.
Tặng Trịnh Minh Thông
Ta ra giữa phố la làng
Từ trên hoang phế lạc đàng xuống đây…
Đi từ cõi giữa bao vây
Trở về như thể ngây ngây tà tà …
Thiên Minh Khoa
Thầy Khoa lục bát hay quá xá! Sapo ngắn gọn của chị Hoa diễn tả được gần hết cái tâm thơ của Thầy: “vẻ như ma mị mà có khi lại tỉnh đến rờn rợn”. Kính chúc Thầy mạnh khỏe và làm thơ nhiều hơn cho học trò đọc nhé.
Cảm ơn Chị Vũ Thanh Hoa.
Hì hì, LTMK “dòm” bên ngoài đã thấy vậy rùi… 😉
Cảm ơn sự quan tâm trên mức tình cảm của 2 nhà thơ. VTH ơi ! VVH đăng lại bài nầy trên:
http://vovanhoaqt.vnweblogs.com/post/10775/335956
Trên mức tình cảm là đến mức… nắp chai hả anh LTMK? He he he… 😉