>> Lừa tình (1) – Vũ Thanh Hoa
LỪA TÌNH
Truyện vừa
2.
Hắn vốn nhanh nhẹn sáng dạ, chỉ mấy buổi là thành thạo lên mạng để tiếp cận các đối tượng trong “tầm ngắm”. Đối tượng thứ nhất là mấy gái trẻ thích trai đẹp, trai giàu với những màn tỏ tình ướt át kiểu phim Hàn Quốc, mấy gái này thấy hình ảnh của hắn là bắt đầu mê mệt mộng mị nhưng xem ra nhóm đối tượng tâm tính thiếu ổn định, hay nhõng nhẽo giận hờn và đa phần còn đang đi học hoặc công việc bấp bênh nên khó để rủ rê đầu tư, góp vốn hay ứng trước một khoản tiền nào đó.
Nhóm đối tượng thứ hai là các chị sồn sồn “thu đã về mà đông chưa tới”, cái tuổi trẻ không ra trẻ mà già chưa ra già, phần thì đã có gia đình nhưng hôn nhân trục trặc hoặc các chị lỡ thì, góa bụa, li hôn… những chị này thường đã tích lũy chút vốn kha khá, đang cô đơn hoặc khao khát tình cảm và thể xác nên thường dễ rơi vào “tròng” hơn. Ban đầu các chị có vẻ khó tính và đoan trang nhưng nếu biết “đòn tâm lý” thì các chị còn “tới luôn” so với các em teen hay ngúng nguẩy nhiều. Các chị mà đã “trúng đòn” thì thôi rồi: Yêu ngày yêu đêm, như đồng cỏ khô bỗng một ngày được mưa rào tưới tắm, yêu trong nghi hoặc và cả tin, kiêu sa và mặc cảm, lo lắng và liều lĩnh…
Phải nói là hắn tuy chẳng học qua trường lớp nào nhưng sẵn “năng khiếu tán gái” cộng với cuộc đời sớm phong trần và nhất là vẻ điển trai vô cùng quyến rũ đã “gây thương nhớ” cho nhiều em gái, chị gái trên mạng ảo.
Nhưng sau những màn tung hứng, đuổi bắt ú tim, khó khăn nhất vẫn là màn gợi ý sao cho các em, các chị trong cơn say tình mê muội ảo, phải dốc hầu bao thật ra chi “tình phí” đầu tư cho giấc mộng đẹp như xây lâu đài trên cát… Tất nhiên có chị chưa đi đến cuối “đường tình” đã “ngộ dần ra” và lập tức cắt đứt quan hệ, có chị trót dại gửi tiền một lần rồi nghe ai đó cảnh tỉnh, bèn tỉnh trí quay lại rủa xả cho hắn một trận là “quân đào mỏ”, là hạng đàn ông hèn mạt bám váy đàn bà… dọa cho hắn vào nhà đá bóc lịch… Nhưng đúng như Liễu đúc kết, hầu như các con mồi đều ngậm đắng nuốt cay vì sĩ diện, chẳng dám tố giác hoặc cất công đi tìm hắn để đòi lại số tiền đã mất. Chẳng ngở kiếm tiền lại dễ vậy, vui vậy mà hầu như chẳng mất tí vốn liếng nào. Thậm chí hắn còn đưa được vài “người tình” bước ra khỏi “màn hình phẳng”, chui vào nhà nghỉ mây mưa đã đời rồi mới cao chạy xa bay…
Một lần nằm cạnh nhau, Liễu bảo:
– Mình bây giờ lạnh nhạt với em rồi, em biết hết.
Hắn thanh minh đủ thứ nhưng Liễu chẳng buồn nghe. Hắn không nói nữa. Hắn nghĩ thằng đàn ông thua đủ với đàn bà thì khác gì đàn bà. Nhưng hắn biết, Liễu vẫn “tàu nhanh, tàu chậm” với các con mồi của ả, thậm chí có kẻ đã say như điếu đổ, “đầu tư” số tiền khá lớn và còn định cưới ả làm “bà nhỏ”. Nhưng có một chuyện, Liễu không thể biết, đó là trong quá trình thực hiện một phi vụ, với một người phụ nữ tên là Hà, hắn không muốn “đi đến cùng ý định”. Lần đầu tiên thấy ảnh đại diện của Hà trên mạng, hắn đã thấy một cảm giác xao xuyến khó tả. Vẻ đẹp thùy mị, mảnh mai của nàng dễ thương lạ lùng.
– Chào em, cho phép anh được làm quen nhé?
– Chào anh, rất vui được biết anh.
Hà trả lời thân thiện, không tỏ ý ngờ vực.
– Em làm nghề gì?
– Nghề của em lạ lắm.
Hắn nhìn các tấm ảnh cô gái đưa lên trang mạng cá nhân, trông cô ấy dịu dàng mỏng manh là vậy, chắc không thể làm công việc gì quá nặng nhọc được.
– Anh đoán thử nhé, em làm cô giáo phải không?
– Anh đoán gần đúng thôi, em làm nghề luyện chữ, viết thuê.
– Đúng là lạ thật, tức là thế nào?
– Các ngày thường em luyện chữ cho học sinh ở trung tâm còn đến mùa cưới thì em viết thiệp cưới thuê.
– Thú vị quá, chắc chữ em đẹp lắm nhỉ.
Cô gái bèn gửi cho hắn xem mấy tấm ảnh có nét chữ rất đẹp, hắn vốn chữ xấu quắc nên thấy hâm mộ vô cùng. Hắn giới thiệu mình làm việc ở văn phòng cho 1 công ty trách nhiệm hữu hạn, chưa có gia đình.
– Em có gia đình chưa?
– Em có 1 con gái. – Cô gái trả lời. Hắn bỗng thấy hụt hẫng quá. Thì ra nàng đã có chồng con rồi.
– Ông xã em làm nghề gì?
Không thấy nàng trả lời. Hắn vẫn chờ đợi, có chồng thì tán theo kiểu có chồng. Mấy cô có chồng lại ít có cơ hội biết “của lạ”, có khi còn đắm đuối hơn mấy cô độc thân ấy chứ! Em này có một chồng hay ba chông, phải cưa đổ bằng được mới thôi! Sao mà hắn quyết tâm vậy! Đợi mãi đến hôm sau mới thấy nàng đáp:
– Em không có ông xã.
Hắn mừng rơn. Đã xác định chỉ là “con mồi” mà chưa bao giờ hắn mừng như thế.
– Thế bé gái là…? – Hắn hỏi tế nhị. Chẳng ngờ nàng bộc bạch chân tình:
– Hồi sinh viên em có bạn trai nhưng khi biết em mang thai bạn ấy chối bỏ, em phải nghỉ học và làm đủ mọi việc nuôi con, không dám về quê vì xấu hổ với họ hàng.
Hắn thấy tay mình run rẩy vì xúc động. Sau một thời gian đuổi bắt các “con mồi”, dùng mọi mánh khóe tâm sự để họ rút ruột rút gan, kể lể hoàn cảnh của mình, không thiếu những mảnh đời dang dở, bị phụ bạc, bị lừa đảo nhưng hắn chưa bao giờ “động lòng” thế này. Hắn cũng không hiểu tại sao.
Sau một thời gian “giao lưu” với nhau trên mạng, họ quyết định gặp mặt. Điểm hẹn là một quán café. Không phải lần đầu hẹn các “con mồi”, sao lần này hắn hồi hộp lạ kỳ. Từ xa hắn đã nhận ra bóng dáng Hà, chẳng khác gì trong ảnh, chỉ điều này thôi đủ biết nàng thật thà. Hắn từng nhiều phen hoảng hốt khi gặp các “giai nhân” ngoài đời thực. Với công nghệ chỉnh sửa ảnh và kỹ xảo trang điểm, các cô, các bà bỗng “hô biến” tức khắc 10-20 năm tuổi với vóc dáng cũng giảm từ 10-20 ký với 3 vòng gợi cảm đến ngỡ ngàng!! Quả thật nhiều phen “đích mục sở thị bản gốc” khiến hắn sởn gai ốc và suýt trào ngược đồ ăn ra ngoài! Ban đầu hắn đã từ chối việc dụ dỗ những người đàn bà nhẹ dạ này để “thó” tiền của họ rồi “lặn không sủi tăm”, Liễu cười bảo:
– Việc gì phải ấy náy cho mệt hả cưng. Kẻ cắp gặp bà già thôi. Các mụ ấy tự chui vào ảo tưởng thì cho chết! Phải hành nghề chuyên nghiệp cưng à, không để cảm xúc chen vào! Há há.
Lần đầu ăn cắp thì thấy day dứt, lần thứ hai thì thấy áy náy, lần thứ ba thì thấy bình thường và lần thứ tư thì đã quen tay…hắn cũng không nhớ đã lừa được bao nhiêu phi vụ cho đến khi gặp nàng.
(Còn tiếp)
VŨ THANH HOA