Lừa tình (1) – Vũ Thanh Hoa

LỪA TÌNH

Truyện vừa

1.

Hắn nhìn vào gương: Ơn giời đã cho gã vẻ ngoài khá hoàn hảo. Hắn là kết quả mối tình chóng vánh giữa mẹ hắn là một gái nhảy vũ trường và cha hắn, là một đại gia đã có đến 3 đời vợ, chỉ sau mấy ngày quen biết. Khi mẹ hắn mang thai đến tháng thứ năm thì bị bà vợ ba của ngài đại gia nọ đến đánh ghen một trận tơi bời khói lửa. Ngài đại gia cũng nhân cơ hội ấy biến mất và mẹ hắn chả còn cách nào khác là lánh về quê để “trút cái của nợ” ra khỏi mình rồi cũng bỏ đi chẳng một lần quay lại. Hắn sống vất vưởng nay ăn nhờ bà ngoại, mai ngủ nhờ cô họ, mốt trú nhờ hàng xóm… hắn cũng biết đọc, biết viết nhờ học lỏm mấy gã lái buôn trong làng để tiện sai vặt, kiếm chút tiền lẻ. Nhưng không nghèo hèn nào có thể phủ nhận được cái vẻ điển trai trên khuôn mặt hắn với dáng người cường tráng và phong thái lãng tử.

LUA TINH (1)

Con gái trong làng đã nhiều cô thầm thương trộm nhớ hắn nhưng lập tức bị gia đình cấm cản vì “xuất thân” có đến “mười không” của hắn: không cha, không mẹ, không nhà, không học hành, không nghề nghiệp, không… có đến cả bộ đồ lành lặn! Hắn cũng biết phận mình, chỉ loanh quanh làm thuê làm mướn nuôi thân, không dám tơ tưởng đến gái nhà lành. Nhưng khi đêm xuống, bản năng giống đực trỗi dậy mãnh liệt khiến hắn không thể kìm hãm nổi, hắn đành phải chi những đồng xu ít ỏi cho đám gái làm tiền rẻ mạt ẩn nấp ngoài bụi bờ để qua cơn khát thèm.

Tất cả vẻ đẹp “giời cho” cũng như sức khỏe hừng hực của chàng trai 20 tuổi như hắn không thể qua nổi cặp mắt “ti hí’ cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng của Liễu, ả gái “nạ dòng” xóm trên. Mới hơn 30 tuổi mà đã qua 2 đời chồng và 2 đứa con khác cha, ả thuộc hàng có của ăn ở để ở vùng này. Chẳng ai biết ả làm thế nào mà cất được ngôi nhà khang trang hai tầng lầu, sắm đến 2 cái xe máy trong nhà nhưng trông đôi mắt hi hí và cái thân hình ngồn ngộn, lúc nào cũng lả lơi uốn éo, các bà các chị “chính chuyên” xóm giềng luôn thì thào cảnh giác.

Một lần gọi hắn vào khuân vác cho cái tivi mới toanh mua tận trên tỉnh về, Liễu hào phóng đưa cho hắn hẳn hai trăm ngàn đồng rồi liếc mắt, cười cười hỏi:

– Có thích làm việc cho chị không cưng?

Hắn quay qua nhìn Liễu, thế nào lại nhìn đúng vào bộ ngực nhấp nhô mỡ màng sau làn áo mỏng khiến hắn nóng rực cả người, lắp ba lắp bắp:

– Làm… là làm việc gì hả chị Liễu?

– À… – Liễu nhìn thấy vẻ bối rối đầy háo hức trong ánh mắt hắn, bảo – Thì chị bảo gì thì làm nấy, có khối việc để làm đấy! Bằng lòng thì mai đến nhé.

Đêm ấy hắn về trằn trọc một lúc mới ngủ. Thường thì hắn nằm chưa thẳng chỗ đã ngáy tít thò lò nhưng hôm nay phải mất một lúc cho nghĩ ngợi. Hắn nửa mừng nửa hồi hộp. Mừng vì được làm việc cho một mụ đàn bà rửng mỡ, trai tráng như hắn “kiểu nào cũng lợi”, nghĩ đến cảnh “cơm no bò cưỡi” mà hắn vội nuốt nước bọt nhưng hắn cũng hơi lo lo, không biết ả này làm ăn kiểu gì, không khéo dính vào bọn đĩ điếm giang hồ có ngày nó phanh thây… Nghĩ được đến đây thì hắn bắt đầu ngáp rồi ngập chìm vào một giấc ngủ có chút mộng mị táo bạo…

Sáng sớm hắn đã dẫn xác đến nhà Liễu. “Bà chủ” còn đang tô son kẻ mắt rất tỉ mỉ trong nhà, liếc xéo gã trai, ả cười mủm mỉm:

– Gớm, sớm thế cơ à, ăn gì chưa?

– Chưa chị!

– Thì vào mà ăn!

Liễu chuốt nốt hàng mi cong vút rồi trỏ vào cái bàn ăn, hắn nuốt nước bọt khi ngửi thấy mùi cá kho thơm phức bày sẵn trên bàn và tô canh dưa chua. Thì ra liễu đã đoán trước mọi chuyện… Tuy đói và thức ăn ngon nhưng hắn vẫn cố gắng từ tốn để giữ “hình ảnh đẹp” trong mắt bà chủ mới. Ăn được một lúc thì bà chủ đứng dậy múc một can rượu thuốc ra:

– Uống cho nó ấm…

Không ngờ tửu lượng của bà chủ trẻ thật đáng nể. Hắn cũng chưa “đối ẩm” với “người đẹp” như thế bao giờ nên cao hứng uống lấy uống để. Thấy hắn đã đủ độ “mơ màng”, Liễu ngừng lại, dìu vào trong phòng ngủ, kéo rèm… Có lẽ đó là lần đầu tiên trong đời hắn biết thế nào gọi là “thỏa mãn”.

Hôm sau đúng giờ hắn lại có mặt, ăn cơm xong Liễu bảo:

– Bây giờ cưng bắt đầu làm việc cho em nhé?

– Là… làm gì? – Hắn vẫn ngượng ngập, chưa xưng hô “anh, em” tự nhiên như Liễu.

– Mình tìm mồi để “lừa tình”.

Hắn nghệt mặt ra. Liễu nheo mắt, chỉ các đồ vật trong nhà:

– Thế cưng nghĩ em làm thế nào mà kiếm được các thứ này chứ?

Hăn vẫn không hiểu. Hắn đoán cô ả cặp bồ để moi tiền mấy cha nhà giàu hay buôn bán gì đó bất hợp pháp nhưng không dám hỏi. Liễu nhìn khuôn mặt ngô nghê của hắn, cười phá lên:

– Cưng bảnh trai thế kia, sinh ra để làm việc này mà, chả mấy chốc mà rủng rỉnh tiền, lại trở mặt với em ấy chứ!

Sau cùng thì hắn đã hiểu: Liễu điều hành một đường dây tìm các đối tượng làm quen bằng hình thức tán tỉnh yêu đương trên mạng sau đó gặp mặt rồi hứa hẹn một tương lai nào đó để họ gửi tiền vào tài khoản có sẵn. Sau khi đã nhận được số tiền kha khá, nếu thấy không có khả năng moi thêm, sẽ biến mất tăm không để lại dấu vết…

– Họ không đi tìm ra mình sao? – Hắn thắc mắc.

– Ha ha – Liễu cười phá lên – Mình sẽ lập những tài khoản ma trên mạng và địa chỉ ảo, khi con mồi nhận quả đắng bị “lừa tình”, đa phần họ xấu hổ không dám tiết lộ với ai đâu, cưng yên tâm đi.

(Còn tiếp)

VŨ THANH HOA

>>Lừa tình (2) – Vũ Thanh Hoa

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu