khi cơn mưa cuối cùng vùi ưu tư về đất
thấp thoáng quạ khoang
tím đơn lẻ tím chiều cô độc
gõ cửa hoàng hôn
giấc mơ rạn vỡ trở mình
nỗi nhớ phôi sinh từ khói
mưa thôi kẻ buồn mắt tượng
mỏng mảnh mây áo ngủ mờ thu
tan vào nhau dẫu ban mai thức dậy
nắng có tạ tàn
tóc ướt phù sương
nghe mọt nghiến đau từng thớ gỗ
ký ức rưng rưng máu đỏ
thân xác bụi tro
21.9.2011
Vũ Thanh Hoa
Trời hôm nay mưa rây
Mưa ngập ngừng phố nhỏ
Mưa như lời than thở
Ta muốn khùng vì mưa
Ngày mưa,
con mèo ủ dột
ngõ vắng buồn tênh
tiếng mưa tra tấn nỗi buồn
Gọi đến cây guitar thùng,
ly rượu đầy
ly rượu vơi
bếp lò than thơm hương ngày cũ
bạn bè điên khùng ngồi hát
tình khúc hoang vu
Và khi ấy,
hãy trả lại tiếng mưa hào hứng
mưa vui!
Chiều mưa mau
Ngã tư đen vàng, ta đứng đợi
Biết chờ ai,
trong nhạt nhòa sương khói
Lãng khuây chút đời
Quán vắng
Tình cũng cô liêu
Thôi em về bên ấy
Đừng nhớ những hòang hôn
Đèn vàng đứng đợi