Khi ngực em căng nhức bởi tiếng chiêng anh – Hoàng Thanh Hương

VTH – Gặp Hoàng Thanh Hương, tôi đã linh cảm Thơ của cô gái xinh đẹp này chắc phải hiện đại, rực lửa nhưng lại rất nữ tính, nồng nàn. Hôm nay đọc chùm thơ của chị, thấy quả là mình không nhầm… Mời bạn yêu thơ đọc chùm thơ Hoàng Thanh Hương mới gửi vuthanhhoa.net:

HTHuong
Nhà thơ Hoàng Thanh Hương
  • Đôi dòng về tác giả:

Hoàng Thanh Hương
Dân tộc: Mường
Sinh 1979 tại Tam Thanh – Phú Thọ.
Hiện đang công tác tại Bảo tàng tỉnh Gia Lai.
Hội viên: Hội VHNT Gia Lai, Hội VHNT các DTTS Việt Nam, Hội viên Hội nhà báo VN, UVBCH Hội VHNT Gia Lai.
*Các tác phẩm đã xuất bản:
1. Tự cảm (Tập thơ) – NXB Hội Nhà văn -2005
2. Lời cầu hôn của rừng (Tập thơ) – NXB Hội Nhà văn 2008
3. Những đứa con của buôn Nú (Tập truyện) – NXB Văn hoá Dân tộc 2008
4. Mùa gió hát (Tập thơ) – NXB Văn hoá Dân tộc 2013

*Các giải thưởng đạt được:
– Giải Trẻ năm 2006 của UBTQ Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam cho tập thơ “Tự cảm”
– Giải B năm 2009 ( không có giải A) của Hội VHNT các DTTS Việt Nam cho tập thơ “Lời cầu hôn của rừng”.
– Giải C năm 2010 Giải thưởng VHNT tỉnh Gia Lai lần thứ II (2005-2010) cho tập thơ “Lời cầu hôn của rừng”.
– Giải B Giải thưởng văn học nghệ thuật năm 2012 Hội VHNT Gia Lai.
– Giải B Giải thưởng văn học nghệ thuật năm 2013 Hội VHNT Gia Lai.
– Giải C năm 2013 Giải thưởng của Hội VHNT các DTTS Việt Nam cho tập thơ “Mùa gió hát”.

Buổi chiều & Nỗi nhớ

Có những buổi chiều
muốn tìm về một làng xa
say ngất rượu cần và xoang và hát
vô tư chơi đùa rủ rì kể lể
những người nghe mình gà gật hơi men
những bàn tay lấm lem
nắm tay mình âu yếm
chẳng chút ngại ngùng giấu giếm
chẳng chút âu lo dối lừa
ước gì mình là tiểu nữ thần
để bay về nơi cuộc sống mình tin cậy….

Có những đêm nằm lại một làng xa
chiếc chăn lành mí nhường tôi
bắp ngô non mí nhường tôi
rượu cần ủ đợi lễ cúng nhà rông
ama bảo cứ uống đi mai làm ché khác
bên bếp lửa thâu đêm ngồi nghe kể chuyện
những người đã khuất những người đang còn
làng có từ bao lâu không ai nhớ
nhưng chẳng ai có thể rời bỏ
mái nhà rông bao đời sừng sững cùng mưa gió
như một ánh sao cho người lạc tìm về
như một hẹn thề trăm năm đôi lứa

Có những đêm nằm lại một làng xa
khuya tiếng chiêng chập chờn cơn say
chập chờn cuộc chia tay giữa ma – người vĩnh viễn
tôi uống cả sương cả sao trời cả ánh mắt anh như lửa
những tiếng hú phấn khích, những bước chân phấn khích
thế giới của riêng tôi đặc biệt cảm nhận
để lại có những buổi chiều ngồi như gỗ mục
lan man nhớ
lại ước gì mình là tiểu nữ thần
để bay về nơi cuộc sống mình tin cậy….

5-3-1013

Dấu hiệu

Em chẳng nói được với tôi điều gì
Dấu hiệu cô đơn, tâm trạng mất tích
Bất an và hoang tưởng
Xa lạ tôi thế giới khác
Gần sát mặt
Bỏng thịt da
Lòng nhau không chạm…

Bắt đầu và mãi mãi
Mùa thu ở đâu
Ám ảnh sắc vàng Levitan
Khăn choàng thổ cẩm
Tôi thèm mùi rừng
Móng chân vẽ
Mi nối, tóc nối
Ba lô đại hạ giá
Da nâu môi nhũ

Loạng choạng
Tôi bíu vào đâu chiều nay?

Làng chỉ toàn người già
Ngồi hoài tưởng
Thời rừng xanh mênh mông
Đêm mang tác, sói tru, côn trùng rả rích
Đêm chiêng mừng cơm mới thâu canh
Đêm cỏ êm môi em men say
Mùi cỏ cháy mùi hồng hoang

Còn lại gì sáng mai
Thời gian nước xiết
Tôi bíu vào đâu đêm nay?

Kì diệu

em tìm đến những nơi
rừng che tán ngàn năm, mạch sống bao đời
nơi ngọn núi dòng sông
chứa trong lòng chúng bao điều kỳ diệu
nơi anh từng hò hẹn
thảm lá đưa anh bay vào giấc mơ

em đã đến những nơi anh qua
và nhiều nơi chỉ được nghe từ lời anh kể
háo hức đi, đi & đi…
đêm ở phố giật mình cuộc gọi khuya
tiếng chiêng ùa vào em thôi thúc
như cảm thấy mình đang soang cùng làng
đang vít cần ngất ngưởng
đang trò chuyện cùng ma ngày tiễn biệt
đang bay vào giấc mơ mùa Ning nơng

đêm nay nằm trên sương
đất dưới lưng rung lên
những bàn chân nối nhau tíu tít, thong thả, hoan cuồng
những tượng mồ nhảy múa, hú gọi
lồng ngực đầy lửa
lồng ngực đầy gió
cứ muốn bềnh bồng đêm nay
đêm cuối rồi xa mãi mãi
tưng bừng cười khóc ma – người
chạm vào miền thẳm
em trở về rời rã ban mai.

Vũng Tàu, 20-3-2013

Tình yêu bazan

Khi những cơn gió bốc bụi ném vào không trung
Khi hoa quỳ bung vàng khắp thung đồi
Khi rét làm môi em căng tươi như trái chăm noi
Khi nắng vàng hơn mật ong
Và khi ngực em căng nhức bởi tiếng chiêng anh
Là mùa khô về gõ cửa

Em cùng mí giã gạo sẩy sàng
Cùng chị cõng nước gom củi
Cũng bà xếp bầu bí chật góc nhà
Cùng ama gác thịt lên giá bếp
Chuẩn bị cho mùa ning nơng buôn mình

Đêm không trăng
Gió bốc lá ném vào không trung
Anh ưỡn ngực chắn gió
Em cuốn lại yêng
Chúng mình đốt lửa
Hát ca và say ngất
Đêm nay mùa sinh nở
Chúng mình tràn thác đổ
Bao la đại ngàn buông sóng nước
Những đứa con dũng sĩ, thần nữ hoài thai
Nguyên sơ tình yêu bazan…

tamsuoiBazan

mùa em bắt đầu chuyến đi
phía trước rừng chơi vơi
phía sau biển hai ngàn lẻ một màu
ba lô là gừng cay muối mặn
miền Trung nghèo thắt ruột
Tây Nguyên bỏng rát những tro tàn rừng chết
suối đục lờ đờ, cá ngoi ngóp
còn đâu: Nếu em lên biên giới
em sẽ gặp bạt ngàn hoa sim?

Lướt qua những miền cây
vấp rễ kơnia già trăm tuổi
sợ mai trở lại
một khoảng màu đỏ ối
hố sâu thẳm, tiếng cưa buốt óc
lửa không phải của đêm soang Tây Nguyên
nhà sàn không phải của H’Bia, H’Nhí, Núp, Xu Man
lửa ngùn ngụt cháy
khói bay, bụi bay, tôi bay
trên chín tầng mây nhìn xuống
hoang trơ núi đồi ngàn năm
thắt tim ngày bất lực
nỗi buồn dài như con đường gai xấu hổ
cột thắt tim tiếng đàn goong day dứt
cung bổng trầm réo rắt
nhớ thuở rừng xanh mênh mang
thác đổ dòng, suối sông ngập hai mùa mưa – nắng
voi hí vượn kêu chim đàn rợp bóng
em ngực trần cõng nước
đi qua chiều… ngẩn ngơ

bazan
bazan
bazan
nơi tôi không sinh ra nhưng lớn lên phổng phao quyến rũ
đàn bà tuổi ba mươi tôi yêu nơi này kỳ lạ
ước gì có thể níu giữ những điều sắp mất
biết là phi lý nhưng ước mơ mấy ngàn năm rồi lúc nào chẳng xanh tơ

bazan
bazan
bazan
tôi hy vọng thời gian, lòng người và những trái tim biết hát
để rừng lại xanh, suối lại trong, sông hồ lại ắp đầy sóng sánh
em gội tóc chiều sông ngực soi mặt sóng
những đường cong căng mềm mát một mùa khô
đêm đêm nhà rông gái trai trống chiêng múa hát
người yêu người như thuở ngày xưa…

Phân vân

Phía chân trời là rừng hay biển
Tôi muốn bay
Chiếc vé cho ngày trở về
Khuôn mặt anh nếp gấp
Liệu có kịp nghĩ được
Những điều dễ hiểu
Sau lưng ngày đã tàn

Đa cảm vô lý
Bận bịu ước ao
Vờ quên một ngày công
Sáu mươi ngàn đồng
E sợ những từng trải
Những vội vàng đơn giản tính toan
Muộn phiền tự giải quyết
Hạnh phúc đóng khung
“Sẻ chia” – động từ phát âm ngọng nghịu
Đóng cửa – thế giới riêng bất xâm phạm
Ti vi, máy tính – cả thế giới trong những chiếc hộp vuông
Thừa ra tôi một lãng mạn lỗi thời!

Ước gì một sớm mai mở cửa
Gặp một hiền từ rơm rạ còn vương…

Ru mùa

mùa đông đã về anh ạ
cái rét làm em bồn chồn
những chiều gió tung gió thốc
em ngồi so ro bên hiên

bản nhạc đưa chiều vào tối
êm êm như hương dạ lan
ngón dài đan vào tóc rối
run run kỷ niệm dày thêm

cứ ngỡ là mình mạnh mẽ
hóa ra cũng sợi tơ mành
vắng anh ngày dài hiu hắt
đêm quạnh quẽ em và em

mùa đông đã về anh ạ
mùa đông đầu em xa anh
gió chừng như nhiều giá buốt
mùa chừng như đang dài thêm

em thèm một đêm bếp lửa
một khăn len choàng qua vai
một nắm chặt tay lặng lẽ
một nhìn nồng ấm sớm mai

mùa đông về rồi anh ạ
em vẫn chờ anh buồn – vui
bản nhạc đưa chiều vào tối
em ru mùa đông ngậm ngùi.

Chiều Pleiku bắt đầu lạnh
14-11-2012

Ngày trên phố và tôi

Sững sờ
Cục ức ngang cuống họng
Cái cách họ vứt tiền vào mũ người ăn xin
Bĩu môi liếc xéo đồng nghiệp xinh đẹp
Môi xăm đỏ chót, da mốc phấn
Vênh vang giàu sang, địa vị
Phố lắm kẻ khinh người

Em sọt rau long lanh nắng
Mắt hiền mưa thu
Tay tím tái xếp xếp dịu nhẹ
Sợ giập đau những khó nhọc
Câu mời nhỏ nhẻ
Em tặng ban mai đến thượng đế
Ai trong số đông mềm lòng

Đi qua phố
Gặp bao điều mắc mớ
Thời gian dài nặng trĩu
Báu vật lời thân ái
Tôi là ai trong số đông?

9/ 2011

Làng biên giới

Nhạc clayderman, phòng màu ấm
Ngủ đi, ngủ đi
Nhắm mắt
Bóng mẹ còng gập gùi măng ngược dốc
Mặt em nhem nhuốc
Áo quần xô xệch
Miếng dưa hấu truyền nhau
Dịu đi!
Dịu đi, trưa cao nguyên cơn khát!

Chạy lóc cóc theo lũ trẻ
Chìa những mẩu bánh rẻ tiền luống cuống
Không lời cám ơn
Những mắt trố nhìn
Nuốt vội thèm khát
Cái quán giữa làng thiên đàng
Làm gì để vào được thiên đàng

Tơ ngơ đi dọc làng
Gặp ai cũng cười, giơ tay chào
Đàn bà ôm con ngồi mé cửa
Vú chấm cạp yêng
Cười với tôi ngây ngô
Bầu ngực cạn sữa
Nhay nhè nhè
Nắng trùm thịt da cháy rát…

Nhạc clayderman, hoa, vòng tay anh
Ngủ đi, ngủ đi
Không thể
Mắt khép làng biên giới
Hiện rõ từng chấm bụi
Trên những trái vú sữa héo
Tôi vật vờ ước ao giá kể…

Nước mắt đàn bà lịn rịn xuyên đêm.

Đầu Giêng 2012

HOÀNG THANH HƯƠNG

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu