Hạnh phúc mỉm cười dưới vách hoàng hôn – Hoa Nip

VTH – Tôi đọc Hoa Nip đã lâu trên thotre.com. Thơ Hoa Nip nhiều lắng đọng  suy tư so với lứa tuổi của anh, vuthanhhoa.net giới thiệu chùm thơ anh vừa gửi:

Nhà thơ Hoa Nip

Bút danh: Hoa Nip, tên thật: Trần Quang Minh Giảng, sinh năm 1985, tại Vũng Tàu.
Từng học tại ĐH GTVT.TPHCM, ĐH KHXH&NV TPHCM, ĐH Kiến trúc TPHCM.
Hiện đang là CEO tại Flyyourmind Social Media Marketing Corp. Và đang là cộng tác viên của tạp chí Đương Thời tại BR-VT.

Cuộc hành hương của bầy sên

Muốn tìm thấy quê hương,
Trước hết phải chịu khó lần tìm ra bản ngã
Bầy sên sẽ bò mãi trong đêm
Sẽ bò mãi trong ánh trăng
Không chút bận lòng
*
Trong thành phố từng ngày đêm hối hả phà ra hơi thở của bê tông
Phà ra nhiệt phổ của xi măng sắt thép
Nhưng bụi chuối thì vẫn ở đó
Và ở góc kia, góc kia nữa, trong quan điểm của bầy sên

Bầy sên vẫn lê mình qua những bãi cỏ xa lạ mênh mông
Thơm hương ánh trăng trong vườn nhà ai
Chúng chẳng quan tâm
Và cũng không chút bận lòng
**
Ông thượng đế cho loài sên một khả năng
Chẳng to tát gì, nhưng ý nghĩa
Bò mải miết trong đêm
Bò khoan thai trong ánh trăng
Có thể chúng sẽ không tìm thấy quê hương
Nhưng không ai bảo ai dừng lại
Bản ngã là ngày từng ngày thức dậy để tiếp tục cuộc hành trình

Ông thượng đế cũng cho chúng một khả năng
Một khả năng tối thượng của muôn loài
Khả năng im lặng mênh mông

Thực ra, chúng có nói điều gì không?
***
Bên ngưỡng cửa,
người ngẩn ngơ theo sự ra đi của bầy sên
Tự hỏi mình đã nói gì với lịch sử?

8/2011
Cảm tác từ một trong những bài thơ được nhà văn Vũ Tú Nam ví như một viên ngọc toàn bích.

Đi cạn chân trời

đi cạn chân trời
gặp nhau ở chỗ đường mòn
trước mặt là hoàng hôn
bên bờ là cỏ lạ
sau lưng là cát bụi

mịt mùng

con đường đã mòn vì người ta đi bao lâu
tìm kiếm cho xa dưới chân đâu cũng là cát
một chữ tình cho cả đời phiêu bạt
hạnh phúc mỉm cười dưới vách hoàng hôn

tìm ở đâu điều mới, vẹn, trinh, nguyên
một trận gió đã phai mòn sự thật
dưới gầm trời có một điều thật nhất
người yêu người như sâu bọ yêu nhau

2.3.2011

Quan điểm của Phật

Ở đầu giường có một tượng Phật bằng đá mua ở Hội An với lòng quyết tâm ăn ở cao độ.
Có lẽ không nhìn thấy bọn mình làm tình, đọc thơ.

Ở phòng thờ có một tượng Quan âm gần 20 năm nay vẫn không nhúc nhích.
Có lẽ không nhìn thấy bố mình tối nào cũng thắp nhang khấn vái.

Trong chùa, Phật đang nằm nghỉ cả trăm năm nay vẫn không lay động.
Có lẽ không nhìn thấy chúng sinh ngày ngày cậy cục, lạy lục xin chút tài lộc, bình tâm.

Dù đứng, ngồi hay nằm
tất cả các vị ấy đều có chung một quan điểm.
Không mở mắt nhìn loài người.

Trong lòng mình, Phật có lẽ cũng đang nhắm mắt.
Đến mình còn không dám nhìn thẳng vào góc khuất của chính mình.

28.9.2011

Ngụ ngôn cho một người

*
một dạo,
tôi trèo lên tám ngọn núi thật cao
không mây gió nào thấy nàng chơi trên đó
**
xuống núi,
tôi lao vào tám khu rừng thật sâu
không muông thú nào thấy nàng ngủ trong đó
***
ra đến bìa rừng,
tôi lội qua tám đại dương mênh mông
không chim cá nào thấy nàng bơi quanh đó
****
thất vọng,
trở về thành phố,
tôi len vào chất vấn tám vị tổng thống
họ vui vẻ hứa họ sẽ cố gắng
*****
buồn nôn,
tôi ngồi bệt ra vỉa hè,
thì gặp tám nhà huyền môn
họ âu sầu bảo tình yêu là trái đắng…

******
dạo này
tôi đã già nua
không trèo leo gì được nữa
nằm yên một chỗ
nay mai về với Chúa
vẫn mong gặp nàng ở đó.

2010

Rồi khi miệng đắng môi cười
Tặng Phan Minh Diệu

Em đi lối khác bình yên
bỏ tôi ở lại, ngã nghiêng một đời…

thế là… là thế! thế thôi!
mong em chọn được đúng người em yêu
tôi về cùng giọt nắng chiều
buồn lay lắt
dát
theo nhiều phôi phai
con đường, bờ cỏ còn ai?
tôi đi
đi mãi…
quá dài em ơi!
rồi khi miệng đắng môi cười
cho tôi xin nửa con người của em
nửa kia gởi lại bóng đêm
vì em: nửa trắng, nửa đen vậy mà

thôi,
em về với người ta
tôi về với mảnh trăng già ngày xưa
tôi về cùng những cơn mưa
lạnh căm… hiu hắt…
đong đưa… chuyện đời

sống chung một kiếp con người
lúc yêu nhau đấy,
một lời ra đi.
2006

Một ngày bình yên

một ngày,
nhặt được nỗi buồn
người ta đánh rớt trên đường đông vui

một ngày,
nhặt được tiếng cười
trên môi lũ trẻ mồ côi đánh giày

một ngày,
vét được cơn say
từ trong đáy cốc loay hoay gạo tiền

một ngày,
nghe được bình yên
trong cơn hoảng loạn, cuồng điên, vội vàng

một ngày,
may vội khăn tang
đeo vào trí nhớ để nàng quên tôi…

một ngày kia, rất xa xôi

2007

Hoa Nip

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu