VTH – Tạp Chí Nhà văn số tháng 9/2012 vừa chọn đăng 2 bài thơ của VTH tại đây, chia sẻ cùng Bạn đọc:
Phác thảo mình
chợt thấy mình trẻ con
nước mắt
trẫm đau chiếc lá
chợt thấy mình cằn cỗi
nụ cười
mòn đá vô tri
chợt thấy mình chẳng còn gì
chơi vơi nửa giấc mơ trôi phía bờ hư ảo
bức tranh
nửa sáng nửa tối
loang lổ những gam màu
phác thảo vào đêm
mình
dập dềnh sóng
rưng rưng mưa
mong manh cỏ dại
đứa trẻ thơ có bao giờ ngoảnh lại
tĩnh lặng
người đàn bà
đi
04-6-2009
Ai nhắn mùa đông về rất vội
ai nhắn mùa đông về rất vội
mưa li ti trên ô cửa kính mờ
lũ chim lạc bầy gọi nhau trốn rét
chuông Nhà Thờ nhắc mùa Giáng sinh
nỗi nhớ tha phương trên từng dấu cỏ
ký ức lang thang trong tiếng còi tàu
đèn đường lim dim hoài niệm
thì thầm tên anh
mây bay
mười ngón ngủ buồn khăn ấm
đêm dài qua sợi tóc em
ai nhắn mùa đông về rất vội
em cùng bóng mình sóng đôi
15-12-2010
VŨ THANH HOA
Chết thật, mình có Tạp chí Nhà văn số 9 mà bận quá chưa đọc. Những câu thơ hay quá:
“phác thảo vào đêm
mình
dập dềnh sóng
rưng rưng mưa
mong manh cỏ dại”
Và đây nữa:
“mười ngón tay ngủ buồn khăn ấm
đêm dài qua sợi tóc em”
Chợt nhớ câu thơ Dương Hiền Phong: “Tóc em em chải sao tôi lại buồn!”.
Đêm dài qua sợi tóc em – thi ảnh thật gợi, thật đẹp!
Cái cô thi sĩ này thơ có chất và gợi quá. “Nỗi nhớ tha phương trên từng dấu cỏ/ Ký ức lang thang trong tiếng còi tàu”- “Thì thầm tên anh/ Mây bay”. Hay! Câu thơ đắm đuối. Đọc thích lắm!