anh đẽo gọt giấc mơ không có đôi bàn chân
chẳng thể lùi lại chẳng thể đứng lên
giấc mơ chết khi chưa dậy thì
vạt áo em vướng vào thu cũ
chúng mình mắc nợ
trọn kiếp này cũng không đủ trả nhau
đừng tìm chiếc nhẫn rơi giữa lòng biển sâu
đừng thổi hồn vào tượng
làm sao hồi sức trái tim đá
bao giờ đến ban mai dẫu nghìn tiệc đêm tàn
những hò hẹn đi hoang
bóng cổ thụ cúi đầu vĩnh cửu
hòn bi lăn hoài lăn mãi
bao giờ anh chạm được môi em…
3.9.2012
Vũ Thanh Hoa
Đôi khi đến cỏ cây, tượng đá cũng rung động vì thơ
Đọc “Giấc mơ tượng đá” lòng anh nghe cảm xúc dâng tràn, chắc có nhiều người cũng rung động giống như anh
đã từng “đẽo gọt” giấc mơ, vuông hay tròn chưa rõ nhưng chứa đầy cảm xúc yêu đương.
Giấc mơ hoài niệm, nhặt lá mùa thu hôn tà áo em bay…
Tình không vay mà nợ, anh nợ vườn xưa một giấc mơ dài, mà sao nhanh như gió thoảng qua, để lại dư âm thổn thức buồn trên cây lá.
Cảm ơn thơ em, cảm ơn những giấc mơ êm đềm, anh thả nó (giấc mơ) bay vào trời xanh, gởi hẹn hò lên mây trắng, giữ cho mưa thuận gió hòa, để vườn xưa hoa lại nở, trái chín ngọt ngào thơm lựng môi em…
4.9.2012
vanthenguyen
Đừng bao giờ sống bằng những giấc mơ,
giấc mơ thường phù du,
hiện tại thì lãng mạn.
Vòm trời đầy sao vui mắt
vầng trăng mãi đẹp vì đơn côi
Sông bắt nguồn từ cheo leo
Mưa từ hư không mà đến
quê hương của buồn là hoang vu trơ trọi
không có gì đến từ giấc mơ
Vì chính cuộc đời đã là cõi mộng.
Chiều mưa ướt đường xưa
kỷ niệm nào trôi theo dòng nước
còn lại đây,
với em
hững hờ đôi bàn tay thuôn
đếm thời gian qua
từng giọt
từng giọt mưa mau
đếm buồn
bao nhiêu lần mười ngón tay
đếm vòng trở lại
nhiều như đêm vây phủ
ngày như phôi pha
tháng năm chừng như đã phôi pha
con dốc đời hiu quạnh
Chiều mưa ướt đường xưa
ướt tóc em
ướt vai gầy, ướt những vần thơ
mắt em nhòe
ướt…..
Tượng đá chẳng còn mãi với thời gian
Tất cả sẽ lần lượt vỡ tan
Khi con người chợt tỉnh giấc mơ
Thì những tượng thần đổ sập
Anh tìm trong những mảnh vụn
Chẳng hề thấy một trái tim
Dẫu chỉ là trái tim bằng đá
Em hiển hiện trong giấc mơ anh
Bằng xương bằng thịt
Không phải là tượng đá vô hồn
Nhưng trái tim tự lúc nào hóa đá
Chỉ nhìn anh như người xa lạ
Chúng mình mắc nợ nhau
Cả kiếp này và kiếp trước
Có thể nào trả hết được
Thôi thì hãy xoá nợ cho nhau
Để biển đời vơi bớt khổ đau
Như gịot mưa tan vào đất
Làm cây cỏ xanh tươi
Một giọt nước mắt rơi
Sẽ làm trái tim mềm lại
Lòng người sâu như biển
Nhưng cũng rộng lớn bao la
Chiếc nhẫn dưới lòng biển sâu anh không tìm được
Nhưng một chút yêu thương đâu phải khó tìm
Anh vẫn chờ mong một ngày
Từ trong mơ em bước ra đời thật
Như một giấc mơ chẳng bao giờ tan mất
Để có một ngày
Anh chạm được trái tim em…