VTH: Nhà thơ Mai Nam Thắng, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, hội viên Hội Nhà báo Việt Nam, phó Phòng Biên Tập báo ‘Quân Đội Nhân Dân Cuối Tuần’ vừa đăng bài thơ này kèm đôi lời tâm sự trên blog của anh, VTH đọc thấy thật thú vị , xin chia sẻ cùng bạn đọc:
Mai Nam Thắng: Hai hôm nay, cả thế giới lại xôn xao về việc ông Dominique Strauss-Kahn cựu Tổng giám đốc Quỹ tiền tệ quốc tế (IMF) được trả tự do, sau gần 2 tháng bị cáo buộc cưỡng dâm. Nhìn hình ảnh ông tươi cười cùng vợ bước ra khỏi văn phòng police, được phát sóng truyền khắp thế giới, tự dưng mình cũng thấy… vui lây!
Là bởi vì trung tuần tháng 5 vừa rồi, nhân việc ngài Tổng giám đốc IMF bị còng tay áp giải và chuyện thằng cu mồ côi gốc Việt được bổ nhiệm làm Phó Thủ tướng nước Đức, mình đã có cái entry “Xứ mình không ai hư đốn hoặc xuất sắc như thế”; trong đó mình nghiêng về giả thuyết ngài DSK bị cài bẫy bởi một âm mưu chính trị. Giờ thì việc ấy gần như đã rõ! Thì ra ở xứ người, chính trường cũng thật lắm mưu mô sát phạt lẫn nhau…
Dưng mà, cái bọn thực dân đế quốc tư bản hư đốn ấy dứt khoát không có trả thù đâu nhé! Dứt khoát không có chuyện rồi đây sẽ có vài đứa phải vào tù vì trước đó “giậu đổ bìm leo” hăng hái chống tiêu cực đâu nhé…
Chợt nhớ bài thơ “Được rẽ phải” mình viết tặng anh bạn thơ Nguyễn Việt Chiến ở báo Thanh Niên cách nay mấy năm. Bài thơ đã được đăng trên tạp chí Văn nghệ Quân đội năm 2008, cùng trong chùm có bài thơ “Lời chú cóc ở Tứ Xuyên-Trung Quốc”. Và như mình đã kể, hồi đó Đỗ Bích Thúy là trưởng ban thư ký tòa soạn (nay là Phó TBT), nói với mình: Mấy bữa nay bọn em nín thở chờ xem có bị tuýt còi không. May quá hình như trời đi vắng… He he…
Được rẽ phải
Hà Nội
Vườn hoa Văn Miếu
Góc Tây Bắc
Có cái ngã tư ngày nào cũng tắc!
Năm kia qua đây một lần tôi bị phạt
(Vừa khi rẽ phải đèn đỏ bật lên)
May quá người thổi còi rất nghiêm
Nhưng chỉ phạt năm chục ngàn
và không viết biên lai không ghi biên bản (!)
Năm ngoái qua đây một lần tôi bị mắng
Vì dừng xe ngay ngắn khi đèn đỏ bật lên
Có người phía sau bức xúc: -Thằng điên
Không thấy biển đề “được phép rẽ phải”?
Cho nên sáng nay qua đây mê mải
Câu thơ gió thổi tóc ngắn áo dài
Bỗng một hồi còi giật thót bên tai:
– Đã đèn đỏ vì sao còn rẽ phải?
Chao ôi sao mà đúng sai khó giải
Rõ ràng bên phải mà đúng mà sai
Mà nỗi sáng nay cái sai không đúng
Một ngã tư mà quá đỗi trần ai…
8 giờ sáng 14-8-2008
Mai Nam Thắng