thả thu
níu
chiếc lá vàng
xòe tay
còn chút nhỡ nhàng
hư không
xa trời
gió
đã
lập đông
phía nào
đêm
cũng bềnh bồng
chờ em
tình xưa
vụn vỡ
bên thềm
cố nhân
di chỉ
lời nguyền. Cố nhân
bận lòng
tượng đá
phân thân
thì như sương trắng
muôn phần
phù sinh
sắc
không
thiền tịnh. Duyên. Tình
tiễn thu
để lá tiễn mình
va`
rơi…
16.10.2011
Vũ Thanh Hoa
loạng quạng thế nào lại lạc vào đây. K đc bực đâu đấy nhá. Lỡ chân thôi. thấy thơ LB hay thì vào nhòm trộm thôi
Em đã từng thấy cảnh người ta “nhòm trộm” rồi, trông “mãnh liệt” hơn nhìn “hợp pháp” nhiều, hé hé. cám ơn anh qua thăm em ạ! 🙂
thơ chị đẹp và dung dị quá ! mới đọc 2 bài, bài này như có chút thơ của Trịnh Công Sơn hay Ngô Thụy Miên vậy, bài Mưa thì rất khéo 🙂
Thi họa lục bát:
Đoản khúc lá
Đường thơ
xanh lá
vàng hoa
Lá thương
lá nhớ
chan hòa Diễm Xưa.
Chịu đời
khi nắng
khi mưa
Lá vui hát
dẫu lòng chưa hiểu lòng
Yêu nhau
lá mãi cầu mong
Rừng ơi
giữ nước
lũ không tràn về!
9.4.2012
vanthenguyen
Hehe, chúc em (VTH) ngày đầu tuần vui vẻ đến cuối tuần.