ĐỂ TRONG CHĂN
em nhặt những tia sáng cuối cùng
rơi từ trong chăn
em nhặt chút hơi ấm cuối cùng
rơi từ trong chăn
em nhặt lời thì thầm
rơi từ trong chăn
em nhặt những giọt nước mắt
rơi từ trong chăn
lặng nghe tiếng bước anh xa dần
thành phố chưa bao giờ thôi vội vã
em không muốn nhìn màn hình điện thoại
từ ngữ xếp hàng quanh quẩn
lời chúc ngọt ngào
lời chào âu yếm
những lời hứa suông quá nhiều dị bản
tiếng chuông đổ dồn rồi tắt lịm
ngày mai ta xa lạ như đã từng
ngày mai em dửng dưng như chưa bao giờ khóc
nụ cười cuối cùng anh tặng
em để trong chăn
28.12.2019
VŨ THANH HOA
Làm sao dám chạm vào giọt nước mắt của nàng thơ để rước lấy những đêm dài thao thức!
Giọt nước mắt ngà của Ngô Thuỵ Miên sắc như dao cau, bổ trái tim người ngpjt lịm!
Tan nát lòng ai!
Tan nát lòng ai? Tan nát lòng ta!
Cố nhân có khỏe không ạ! Chúc mọi điều như ý!
Thưa nàng, vẫn khoẻ ạ! Đã năm thu xa vắng! Mong nàng vẫn đẹp như xua! Nàng thơ ạ!
Chắc hẳn là nàng vẫn mãi đẹp rồi! Bỉ nhân vẫn mãi ngưỡng vpjng nhan sắc của nàng, ấy là chưa nói đến vẻ thanh lịch thi thư! Bỉ nhân mà có ngưỡng vọng đến nàng thì cũng chẳng phải là chuyện lạ!
Trở lại ngày xưa, dậy sóng nàng ơi!
Nếu được xin nói chuyện nhiều trên facebook, trên này e không tiện ạ! Rất mong cố nhân lượng thứ.
Sao có tiếng sóng ở trong lòng.
Nàng ơi, bỉ nhân làm gìcos fb. Năm năm trước đã nói với nàng rồi. Fb cột bỉ nhân vào bận bịu. Để rồi bỉ nhân email vậy!
….làm gì có fb….
Bỉ nhân mạn phép mail đến nàng rồi! Xin hạ cố đọc thư!
Một gã quê mùa như bỉ nhân mà vào fb thì suốt ngày bị rủ rê trà đình tửu quán. Thôi thì cứ an phận nơi thôn dã cho xong! Thưa nàng!
Bằng hữu của bỉ nhân đâu có ai là văn nhân thi sĩ. Duy có nàng từ trên ngó xuống mà thôi! Bỉ nhân vừa trọng vừa lấy làm vinh dự lắm! Đa tạ nàng thơ!