Tôi rất ít bạn thân cũng bởi tính cách kín đáo và kén bạn. Tôi chỉ có hai cô bạn học, chơi thân đã trên hai mươi năm có lẻ, hai người bạn ấy đều giỏi giang, thành đạt, gia đình êm ấm với hai con nhỏ. Chúng tôi hiểu nhau từng ánh nhìn, vì thế ít kể lể, than vãn.
Lần gặp nhau gần đây, nghe cả hai thông báo : Đang hoàn tất những bước cuối cùng của thủ tục li hôn chồng… Tôi chợt thấy muốn khóc, thế là chúng sắp nhập hội Độc thân với mình…
Lại nhớ đám cưới của chúng nó ngày xưa, tôi đã đến dự cùng những lời chúc trăm năm… Rồi lại nghĩ về “những cơn điên tình yêu” và “những di căn ác tính” của nó mà thấy sợ… Bài thơ này chợt bật ra…
![ap_20100621102852579](https://vuthanhhoa.com/images/2011/05/ap_20100621102852579.jpg)
CƠN ĐIÊN
di chứng theo mùa
sốt cơn co giật
tỉ tỉ sợi nơron hướng về địa ngục
vật vã
quằn quại
hấp hối
đôi tội đồ trượt dốc cơn điên
bơi
bơi
bơi
hun hút
hố sâu
xoáy
xoáy
xoáy
đuối
đuối
đuối
chìm
chìm
chìm
đáy hồ
vọng ảo
sặc
sặc
sặc
u tình
ác tính
u tình
di căn
rễ
lúc nhúc
rễ
quanh co
rễ
lằng nhằng
rễ
chằng chịt
mục
bục
vỡ
vỡ
toác
vỡ
tung tóe
lở lói
nhức nhối
rỏ máu
trào máu
đôi tội đồ
cắt nghiện
cơn điên
18.6.2010