BÓNG TRẮNG
em ở lại
anh đi
anh đi
em ở lại
chúng mình chẳng biết làm sao để cùng một chuyến tàu
em xuống sân ga
anh hóa thành chiếc bóng
ga lạnh
sương buồn
mưa rấm rứt nê-ông
tiếng anh lao xao hay là gió thoảng
vừa mới đây thôi khói đã vỡ nhòa
em bước chậm đếm dấu chân giọt lệ
những hàng cây lặng thinh không nói, những dãy nhà thản nhiên nằm ngủ, những con hẻm rắc rối ngoằn nghoèo, những tiếng cười rớt lại sau lưng
sớm mai
gặp một người dưng
quen như chiếc bóng hôm qua thất lạc
em nhìn ngơ ngác
nhặt những nỗi đau rụng trắng trên đường
4.11.2014
VŨ THANH HOA
Anh đi
Bỏ em
Trong túi
Anh đi
Nỗi đau rơi rớt chiều qua
Sao em nhặt của người ta làm gì ?
Kệ người dứt áo ra đi
Đa thương đa cảm làm chi nặng lòng !
Ha ha ha …