VTH – Nhà thơ Nguyễn Ngọc Hạnh là một người anh thân quen từ thời bên Vnweblogs, xin giới thiệu cùng bạn yêu thơ chùm thơ anh vừa gửi vuthanhhoa.net:
- Vài dòng giới thiệu:
Nhà thơ Nguyễn Ngọc Hạnh sinh tại Đại Lộc, Quảng Nam. Hiện đang sống và làm việc tại thành phố Đà Nẵng.
Nguyên trưởng đại diện báo Công Thương tại miền Trung.
Hội viên Hội Nhà văn thành phố Đà Nẵng, Hội Nhà báo Việt Nam, Hội Văn nghệ dân gian.
Tác phẩm đã xuất bản:
– Hoa ven sông (thơ – 1994 – in chung), NXB Đà Nẵng
– Cánh cửa mở (thơ – 2001 – in chung ), NXB Đà Nẵng
– Khi xa mặt đất (thơ – 1997), NXB Đà Nẵng
– Thơ tình Nguyễn Ngọc Hạnh (2012), NXB Hội Nhà văn
– Album Giấc mơ (16 ca khúc phổ thơ Nguyễn Ngọc Hạn )
LÀM SAO VỊN ĐƯỢC GIAO THỪA
Vài phút nữa thôi là đến giao thừa
Mà trời đất vẫn chưa hoà hợp
Đêm sáng bừng lên trong ánh chớp
Một vì sao lặng lẽ ra đi!
Phút giao thừa cây cỏ nói điều gì
Ai tri âm, mấy người tri kỷ
Bóng tối chập chờn đầy hệ luỵ
Cứ ập vào như dao cứa thịt da
Vài phút nữa thôi mà còn xa
Cái thời khắc giao mùa chưa kịp đến
Có vì sao băng, đành lỗi hẹn
Một mình cạn chén với trời xanh
Vài phút nữa thôi sao mong manh
Đâu dễ chạm mùa xuân trước cửa
Âm u ngọn gió lòng vây bủa
Làm sao vịn được giao thừa!
—-
Đêm ba mươi
Tháng Chạp, năm Giáp Ngọ
Có một thời yêu
ngờ nghệch
đắm say
ngờ nghệch
Cứ ngỡ Tổ quốc là trên hết
Khi chạm vào hồn vía sẽ linh thiêng
Chạm vào đây
ngỡ sẽ hoá rồng tiên
Lòng đau đáu nỗi niềm mất nước
Khi bay vút lên cao
tận trời xa mơ ước
Cả đêm đen của một thời ô nhục
Cái riêng tư bỏ lại phía sau mình
Cứ ngỡ yêu là phải hy sinh
Là tận hiến
không ai màng danh lợi
Lắm kẻ vinh quang
Bao người chìm nổi
Chân lý công bằng sao vẫn gọi nhầm tên!
Có một thời ngờ nghệch
Không quên
Tôi đã hiểu mơ hồ về Tổ quốc
Thế mới biết dễ gì yêu đất nước
Khi lòng mình còn cạn hẹp với non thiêng.
7.11.2014
NGUYỆN CẦU
bao giờ tôi giáng sinh lần nữa
biết còn em lấp lánh phía chân trời
qua chưa hết một đời gió bão
thì sá gì giông tố em ơi
hãy cứ là tôi yêu người lận đận
cứ là tôi rong ruổi mây trời
chúa ra đời từ trong máng cỏ
tôi tái sinh từ kiếp bèo trôi
tôi với chúa chưa hề quen biết
đêm nay xin được ở bên người
vừa cầu nguyện lại vừa sám hối
xin một lần tề tựu bên tôi
xin một lần giáng sinh cùng chúa
cứu vớt hồn tôi máng cỏ bể dâu
thêm một lần quỳ dâng xưng tội
để mai sau thôi bớt lỡ bồi
để mai sau đời tôi vô ngã
bến mê này lần lữa có nhau…
24.12.2014
CHỖ MẸ NẰM
gửi lại em chỗ ướt mẹ nằm
gửi ngọn gió lùa kẽ phên đêm trở dạ
giá rét trên từng manh chiếu vá
mẹ chừa bên ráo để con lăn
gửi lại em đời mẹ chênh vênh
héo hon cả thời thiếu nữ
đi biển một mình đêm sóng dữ
cho con lành lặn giấc mơ
gửi lại em anh của bây giờ
còn hơi ấm chiếu chăn ngày ấy
nơi mẹ nằm yêu thương đến vậy
nên suốt đời chỗ ướt vẫn chưa khô
mẹ nằm đây giữa núi non cao
rừng đã khép một đời giông tố
chiều tháng ba trời đầy gió bão
chỗ mẹ nằm sũng ướt mưa rơi
gửi lại em câu hát à ơi
bên ráo con nằm ướt đằm tình mẹ
hơi ấm từ trong tim lặng lẽ
cứ lịm dần vào thịt da em
29.3.2015
NGUYỄN NGỌC HẠNH
“Một vì sao lặng lẽ ra đi!
…
Ai tri âm, mấy người tri kỷ
…
Một mình cạn chén với trời xanh
…
Âm u ngọn gió lòng vây bủa
…”
Đêm Trừ tịch mà tâm sự nát lòng. Hy vọng đây là lần duy nhất trong đời anh.