Bao mùa thu, chợt thu… – Hoàng Quý

VTH – “Sáng nay chị bảo: Hôm nay 7/8/2013 là ngày lập thu anh ạ. Lêu phêu ra đường gặp một người đón ngõ hớn hở ôm hoa cúc. Thế là muốn viết một cái ký họa cho mùa thu. Gửi Hoa đọc cho vui!” – Mời bạn yêu thơ cùng vuthanhhoa.net thả hồn vào đóa cúc vàng hớn hở trong bài thơ mới nhất của nhà thơ Hoàng Quý:

Chợt thu

Gặp cúc vàng hớn hở
Chợt nhận ra mùa thu
Ai vừa đi qua đó
Rung rung làn tóc thề

Cây bàng hôm trước gặp
Lá huyền lam dịu mềm
Giờ đôi ba cánh lửa
Nhóm khung màu xốn xang

Ngoài kia em giờ chắc
Trải gấp tơ vàng phơi
Cái ngày lơ đãng ấy
Bao nhiêu là nói cười

Đời người thăm thẳm mắt
Bao mùa thu, chợt thu
Cúc mấy lần hớn hở
Mà tơ vàng chưa khô…

Lập thu, 07/ 8/ 2013
Hoàng Quý

27 comments

  1. Mùa thu tự nó đã mang hình ảnh buồn mang mác, thơ Hòang Quý cũng không thóat khỏi âm hưởng u hòai của mùa thu mang đến.
    Đến như Verlaine ở cái xứ sở Phú Lang Sa đã than thở khóc lóc vì mùa thu mà cố nhạc sĩ Pham Duy dịch từ bài thơ Autumn Song của ông với tiếng hát vượt thời gian của nữ ca sĩ Thái Thanh.
    _________________
    https://www.youtube.com/watch?v=GcUJw_DvYo4

    THU CA ĐIỆU RU ĐƠN
    (thơ Verlaine_nhạc và lời Pham Duy)

    Mùa Thu nức nở ơ ớ
    Tiếng thở ơ ơ ơ dài
    Tiếng vĩ cầm, buồn ơi mùa Thu ơi !
    Lòng ta khốn khổ ô ố
    Với mỏi ý y y mòn
    TiếngThu buồn, buồn ru điệu ru đơn…

    Nghẹn ngào tê tái, nghẹn ngào tê tái
    Khi giờ đã điểm, ta ngồi ta nhớ
    Những ngày nào xưa
    Những ngày nào xưa, và ta khóc lóc
    Và ta khóc lóc….

    Mùa Thu nức nở ơ ớ
    Tiếng thở ơ ơ ơ dài
    Tiếng vĩ cầm, buồn ơi mùa Thu ơi !
    Lòng ta khốn khổ ô ố
    Với mỏi ý y y mòn
    Tiếng Thu buồn, buồn ru điệu ru đơn…

    Ta đi, rồi ta đi theo ngọn gió
    Ta đi, ta đi theo ngọn gió xấu
    Cuốn ta đi, trôi dạt đây đó
    Trôi dạt đây đó, trôi dạt đây đó
    Như chiếc lá mùa Thu, lá chết vàng khộ
    Mùa Thu nức nở ơ ớ
    Tiếng thở ơ ơ ơ dài
    Tiếng vĩ cầm, buồn ơi mùa Thu ơi !
    Lòng ta khốn khổ ô ố
    Với mỏi ý y y mòn
    Tiếng Thu buồn, buồn ru điệu ru đơn…
    _____________________

    AUTUMN SONG
    (by Paul Verlaine)

    With long sobs
    the violin-throbs
    of autumn wound
    my heart with languorous
    and montonous
    sound.

    Choking and pale
    When I mind the tale
    the hours keep,
    my memory strays
    down other days
    and I weep;

    and I let me go
    where ill winds blow
    now here, now there,
    harried and sped,
    even as a dead
    leaf, anywhere.

  2. Đúng là chỉ như vài nét phác cho bức tranh phiêu linh mùa thu mà đọc thấy nôn nao và cảm động đến khó tả. Thật là thi sĩ!
    Thốt nhớ hai câu thơ Trần Quang Quý:
    “Mùa thu xa em, mùa thu rất rộng
    Rót bao nhiêu thương nhớ cũng không đầy”
    Cháu thích đọc thơ bác lắm, bác Hoàng Quý a!
    THỦY TRANG

  3. Verlaine hay Hoàng Quý đều là những thi sĩ. Nhờ họ ta hiểu được sự tinh tế vả vẻ đẹp bất diệt của mùa thu.
    Bài thơ trong veo như một bức tranh thuốc nước tinh tế trên lụa mỏng. Rất tuyệt!
    Tôi nhớ Hà Nội quá thưa nhà thơ Hoàng Quý!

  4. “Cây bàng hôm trước gặp
    Lá huyền lam dịu mềm
    Giờ đôi ba cánh lửa
    Thắp khung màu xốn xang

    Ngoài kia em giờ chắc
    Trải gấp tơ vàng phơi
    Cái ngày lơ đãng ấy
    Bao nhiêu là nói cười”

    Chỉ cần vài chấm phá ông đã ru và đưa ta bay cùng mùa thu, nôn nao trước hiện tại và quá vãng. Tài! Thực sự là thơ của bậc thi tài!

  5. Thi sĩ Hòang Quý mượn mùa thu để nói về tình yêu của mình với người cũ.
    Mở đầu bài thơ:

    ‘Gặp cúc vàng hớn hở’
    (Hòang Quý)

    Ấy là nhớ về lòng rạo rực của mình thuở tình yêu vừa mới lên ngôi. Yêu, hy vọng, mơ mộng, khát khao xây hạnh phúc với người mình yêu.
    Rồi năm tháng qua mau, rồi biết bao mùa thu qua, rồi hy vọng tàn dần theo năm tháng, nhưng niềm yêu vẫn còn rạo rực như vừa mới hôm qua:

    ‘Cúc mấy lần hớn hở
    Mà tơ vàng chưa khô…’
    (Hòang Quý)

    Bài thơ rất hay, mà người cũng rất hay. Yêu bền lâu như thế kể cũng ít người, thôi thì có nhiều “ông” đôi khi tự hỏi:
    “Đời biết mình thương ai?”
    hì hì….

  6. Anh Lưu Thế Sơn ạ, nhà thơ Hoàng Quý viết là Nhóm – Nhóm khung màu xốn xang. Vừa đấy mà chợt đôi ba cánh lá (bàng) nhóm lên, tức là thu vừa thảng thốt chợt đến. Chữ của nhà thơ tinh vi lắm, kĩ chữ lắm. Chả thế mà nhiều nhà thơ trên thi đàn Việt ta đã rất nhiều giấy mực bàn về chữ trong thơ Hoàng Quý.
    Thật là văn kì thanh! Tôi đọc ông mà cứ muốn “soi chữ, soi thơ” thơ lên trong nắng chớm mùa thu. Bài thơ nhẹ như tơ mà sang trọng quá!

  7. Xin được dẫn và thưa thêm:
    Trong bài thơ Tặng một ngày đi qua, thi sĩ Hoàng Quý viết:

    Cơn mưa chưa tan nguôi
    Đầm đìa sen thắp nốt
    Em, em ơi
    Một thu lại về
    Ngõ liễu buông rèm dẫn lối”

    Như vậy ở bài thơ này hình ảnh hoa sen muộn Thắp lên – Đầm đìa sen thắp nốt. Còn Chợt thu thì đôi ba chiếc lá bàng vừa Nhóm lên khung màu của mùa thu vừa chớm đến. Chữ kén lựa tài tình làm cho thi ảnh, chuyển tải thi ảnh ánh lên và xôn xao hồi quang.

  8. “Cái ngày lơ đãng ấy
    Bao nhiêu là nói cười”

    Cúc mấy lần hớn hở
    Mà tơ vàng chưa khô…

    Xúc động quá! Đọc rồi mình cứ nghĩ vu vơ.

  9. Hôm qua vừa đọc đoạn 9 truyện dài Nắng cuối trời của Vũ Thanh Hoa thích cả văn phong và câu chuyện nhiều cuốn hút. Chiều nay đi công sở về, bạn viết nhắn Vũ Thanh Hoa mới long trọng kiệu hoa cái Chợt thu của Hoàng Quý roi rói lên trang. Thế là vội tắm nước thơm và đốt trầm để xôn xao cùng phút lập thu của Hoàng Quý.
    Các tài tử giai nhân viết hay thế này,bỉ nhân phát hoảng muốn giương cờ trắng quá!

  10. Thơ viết về mùa thu hoặc mang âm hưởng mùa của Hoàng Quý vô cùng phong phú. Có thể tạm liệt kê: Khi hoàng hôn qua đây, Mùa thu ở biển Vủng Tàu, Trước mùa thu, Chợt cúc, Hà Nội thu rồi khoe mắt lá răm, Viết ở sông Vàng, Bài thơ cuối hạ, Sáng nay hoàng thảo, Tặng một ngày đi qua, Hồn liễu, Gửi Tây Hồ, Bên sen nghe tiếng sâm cầm, Khúc hát thảo nguyên… nhiều, rất nhiều nữa, và tươi rói là Chợt thu. Mỗi bài một sắc thái, rất đa thanh, rất thi sĩ, tràn đầy cảm xúc. Và hơn thế trong từng thi phẩm viết tặng mùa thu của ông luôn truyền cho ta cả hơi ấm và sương khói cuộc đời, sự tinh tế và sang trọng của bút pháp, giọng điệu, cách chọn và dụng chữ kể cả sáng tạo chữ hợp lại hài hòa thắp lên ấm áp chứ không gây buồn não và bế tắc.
    Cảm ơn nữ thi sĩ Vũ Thanh Hoa đã giới thiệu một Chợt thu tinh khôi và ấm nóng của ông!

  11. Mình thích vào trang mạng của Vũ Thanh Hoa. Trang mạng lịch duyệt, tươi tắn, có thể tìm được nhiều bài thơ hay. Trước thì mình đôi khi vào vanchuong+, rồi thấy nó có lúc như cái diễn đàn mạt sát tác phẩm của nhau, nên chán và đôi khi rất khó chịu. Văn chương và văn nhân cần sang trọng và lịch lãm.
    Đọc thơ Hoàng Quý mình mê mẩn mất rồi. Thật đấy!

  12. Dường như mùa thu thường đồng hành với mùa sáng tạo của thi nhân. Vào thời khắc heo may đến bên ta khe khẽ, trái tim thi sĩ bỗng rung lên, như có tiếng chuông nho nhỏ vọng từ xa xăm, lảnh lót, cô liêu nhưng thúc giục, cuốn hút và mê đắm: “Đưa người ta không đưa qua sông/ Sao có tiếng sóng ở trong lòng/ Nắng chiều không thắm không vàng vọt/ Sao đầy hoang hôn trong mắt trong” (Tống biệt hành – Thâm tâm). “Từ im lặng thu về thơm gốc cũ/ Làn rêu nào ngai ngái một chiêm bao/ Mấy xa cách cho cây thành đại thụ/ Linh hồn cây ngờm ngợp lá trên cao” (Trở lại mùa thu – Vân Long) v.v..
    Tôi từng xúc động với những câu thơ thi sĩ Hoàng Quý viết trong bài thơ thuộc hàng ngũ những thi phẩm bậc nhất viết về Hà Nội – bài Hà Nội thu về khoe mắt lá răm. Ông viết: ” Thức dậy đi/ Thức dậy đi/Cốm đã xanh sen/ Sâm cầm đã trở về/ Sông Hồng thở bốn bề sóng đỏ/ Những của ô lá như ném lửa/ Hà Nội thu rồi tươi mắt lá răm”. Những câu thơ lay thức, đắm mê và giục giã.
    Thơ mùa thu của ông chiếm một khối lượng bài đáng kể. Và quan trọng hơn, bài nào cũng hay và có sức hút rất lạ, không giải thích được.
    Lại gặp Chợt thu của ông tươi trinh, dịu dàng và bồi hồi trên vuthanhhoa.net, vẫn tài hoa ấy, một giọng thơ thu đắm mê và rất riêng Hoàng Quý ấy, rất sang trọng và thanh khiết không lẫn với ai.
    Xin cám ơn nhà thơ!
    Xin cám ơn trang mạng trẻ trung!
    Xin cám ơn mùa thu!

  13. Hà Nội ảnh hưởng bão số 6 mưa kinh hãi. Phố xá ngập như những dòng sông. Nhớ ca từ của Trịnh: Phố bỗng là dòng sông uốn quanh! Chao ơi, Hà nội như dòng sông lũ ấy chứ.
    Sáng nay nắng thắp lên và khô ráo. Ngược Nhật Tân, hoa ổi chợt thơm nao lòng, gió Sông Hồng thổi nhẹ êm mang hơi thu đến cùng Hà Nội. Về nhà sục vào mạng, đã thấy lác đác thơ mùa thu của các tài tử giai nhân. Gặp được Chớm thu của Hoàng thi sĩ, thích quá. Những câu thơ thoảng êm, se se và dìu dịu nhẹ nhõm. Lướt vào hai câu: Cái ngày lơ đãng ấy/ Bao nhiêu là nói cười… tự nhiên bâng khuâng rất lạ. Sao mà dụng chữ nhẹ nhõm mà tài thế: “… ngày lơ đãng ấy” như có cả mình trong đó, nhớ đâu đâu…
    Web Vũ Thanh Hoa ngày một hay và đáng nể!

  14. Bài thơ thu đáng yêu và xốn xang quá! Lần tìm đời thơ của thi sĩ được bạn bè mách vào chimvietcanhnam tìm bài “Hoàng Quý – Người hát du ca mùa đông” của Nguyễn Chính, đọc xong hết sức khâm phục thi tài và ước có dịp được gặp nhà thơ.
    Vũ Thanh Hoa chọn văn nhân thi hữu “khôn” thật!

  15. Mình có biết nhà thơ Hoàng Quý. Anh thỉnh thoảng có ngồi cafe vỉa hè với các họa sĩ Cao Vân Khánh, Đoàn Đức, Văn Ngọc ở đường Nguyễn Du đoạn đối diện với Văn phòng Côn Đảo. Các anh ấy rất quý trọng nhau và thân thiết. Chầu rìa quan sát thấy Hoàng Quý được các bạn hữu rất quý. Buồn cười nhất là Văn Ngọc, bố này lúc “sướng” lên nói lắp lia lịa và nói rất to.
    Bài thơ Chớm thu của anh thật hay!

  16. http://www.gio-o.com/ThoTinhNam1975/ThoTinhMienNam1975PhamKhanhVu.htm

    THU MÊNH MÔNG

    Phạm Khánh Vũ

    Tháng chín mưa dầm trên mái ngói

    Người ra đi chia nửa trời sầu

    Chẳng lẽ như chim lười biếng hót

    Mà người thì thôi đã quên nhau

    Tôi về nghe thu rơi với mộng

    Nắng vàng hiu hắt ngủ bên hiên

    Ngẩn ngơ lá rụng trong hồn mỏng

    Nụ cười thơm ngát giấc man thiên

    Hay đã xa rồi mưa dưới gót

    Con đường tình tự cỏ cây vàng

    Tháng chín tôi về hoa lá khóc

    Nhớ người nước mắt nhỏ mênh mang

    Hái nụ tình hồng nghe rất lạ

    Thương áo người xanh buổi tiễn đưa

    Tay đan đứng dưới chùm lá nõn

    Mới biết yêu nhau thế cũng vừa

    Người đi mùa dâu vàng năm ngoái

    Nên có khi buồn như hôm nay

    Một mình nghe cả mùa thu tới

    Đôi mắt tình không cứ thở dài

    Tháng chín tôi về xa như gió

    Chút lòng cuồng ngã giữa chiêm bao

    Nhớ áo xanh ngày xưa quá đỗi

    Ngoài trời mưa gõ nhịp mưa mau

    Tháng chín vàng đôi tay ngưỡng vọng

    Ôi khóm tường vi đứng ngậm ngùi

    Người đi thuở ấy không còn nhớ

    Mưa hồng rơi xuống xót xa tôi.

    (trích tuần báo Tuổi Ngọc)

    Thu Mênh Mông, thơ Phạm Khánh Vũ, trong tập THƠ TÌNH NAM 1975 do gio-o.com tuyển chọn và giới thiệu.

    http://www.gio-o.com/ThoTinhNam1975.html

  17. http://www.talawas.org/talaDB/showFile.php?res=13717&rb=08

    THU
    (Tác giả: cố thi sĩ Tạ Ký)

    Bỗng dưng không hẹn mà thu tới,
    Sông: một dòng thu chảy lặng lờ,
    Lá úa: chút lòng ai khắc khoải,
    Lòng ai chẳng rụng với mưa thu!

    Cặp mắt thu kia còn lạnh lạnh,
    Môi thu nhà ấy nhạt màu son,
    Hồn thu vương vấn theo đôi cánh
    Áo trắng mùa thu nắng héo hon.

    Trên lớp thành xưa rêu phủ đá,
    Nhạc buồn còn đọng giọt mưa thu.
    Phòng khuê phấn nhạt, hoa tàn tạ.
    Mà bóng tình quân vẫn mịt mù.

    Người đẹp thu về tan ước mơ,
    Thiên thu còn lại những vần thơ:
    “Hàn y xứ xứ thôi đao xích…”
    Riêng một lòng đây chịu hững hờ.
    (Tạ Ký)

  18. Thật là thú vị, sau khi nữ thi sĩ Vũ Thanh Hoa đăng bài thơ Chợt thu mới tinh khôi của thi sĩ Hoàng Quý, các thi hữu đã chọn lọc giới thiệu thêm những bài thơ thu của Phạm Khánh Vũ, Tạ Ký… Mong cho sân thơ mùa thu sưu tầm, giới thiệu nhiều thi phẩm hay viết về mùa thu của các tác giả nổi tiếng của gần một thế kỷ thơ mới.
    Thiên Sơn xin chép hầu bạn yêu thơ một bài thơ thu của cố thi sĩ Quang Dũng.

    THU
    I
    Gió heo nổi sớm nắng thơ về
    Chuồn chuồn cánh mỏng lại bay đi
    Rỡn từng ngọn cỏ may khô úa
    Cánh nhạn tung trời thêu biệt ly

    Nắng nửa sông xa mờ khí núi
    Cánh hồng nhạt nhạt mây phiêu lưu
    Lá múa rì rào trên bãi vắng
    Mái nhà ai đó nắng xiêu xiêu?

    Ngồi đây vời tưởng đường quê hương
    Lúa đã xanh xanh mấy nẻo làng
    Cốm đã thơm mùi, hồng đã chín
    Ao sau vườn cũ nước xanh trong

    Cữ này bưởi đào đang chín cây
    Mía đỏ vườn hoang mang bóng ngày
    Bướm nhẹ cánh vàng mơ lá cải
    Trời thu không rượu cúc mà say
    II
    Nhẹ tóc khô da hồn trong xanh
    Rộng vời tầm mắt nắng vàng hanh
    Nghe nhạc muôn đời trong gió lá
    Vào thu khói biếc đã xây thành

    Long lanh bóng núi in sông biếc
    Buồn nhớ thương ai lòng hiu hiu?
    Quạnh quẽ sắn nương rờn nắng ấm
    Ngõ trúc người ơi! Tịch mịch chiều

    Diều sáo vang không hồn ấu thơ
    Bèo lạnh cầu ao ai đợi chờ?
    Một tiếng sung rơi đo lặng lẽ
    Mùa thu xào xạc lá tre khô.
    1950
    (Quang Dũng)

  19. Bài thơ Tiếng Em của cố thi sĩ Đinh Hùng lấy bối cảnh là một buổi chiều thu. Bài này đã được nhạc sĩ Nguyến Hiền phổ nhạc và ca sĩ Lệ Thu thể hiện.

    http://www.youtube.com/watch?v=JuZQ1OVll0c

    TIẾNG EM
    Tác giả: cố thi sĩ Đinh Hùng

    Từ giã hoàng hôn trong mắt em
    Tôi di tìm những phố không đèn
    Gió mùa thu sớm bao dư vị
    Của chút hương thầm khi mới quen
    Cùng bóng hàng cây găp giữa dường
    Ân cần tôi ngỏ tấm tình thương
    Bao nhiêu hoài bão bao hy vọng.
    Nói hết cho lòng nhẹ mối vương
    Kỷ niệm thơm từng năm ngón tay
    Trăng lên từng nét gợn đôi mày
    Bóng hoa huyền ảo nghiêng vừng trán
    Chưa ngát hương tình, hương dã bay
    Sông biển nào đâu thấy nỗi niềm?
    Sóng đâu còn khoé mắt thâm nghiêm?
    Lòng ơi ! Hoài vọng bao giờ nói
    Thăm thẳm trùng dương một tiếng em

    http://motsach.info/poem.php?poem=tieng_em__dinh_hung

  20. Hồi 15 giờ 30 phút chiều, mùa thu, 29/8/1988 tai nạn thảm khốc đã vĩnh viễn cướp đi nhà thơ, nhà viết kịch danh tiếng Lưu Quang Vũ, nữ thi sĩ tài sắc Xuân Quỳnh cùng cháu Mí tại khu vực cầu Phú Lương, đường 5 Hải Phòng – Hà Nội. 25 năm đã trôi qua, niềm thương tiếc đối với họ chưa bao giờ nguôi quên trong lòng các nhà thơ, các văn nghệ sĩ Việt Nam và bạn đọc nhiều thế hệ. Chúng ta không mấy ai không biết đến các thi phẩm bậc nhất : Tiếng Việt, Đất nước đàn bầu, Thuyền và biển, Thơ tình cuối mùa thu… của hai nhà thơ danh tiếng.
    Cảm ơn bạn Thiên Sơn đã nêu một gợi ý hay. Mai Khôi Nguyên chép lại và gửi tới bạn đọc vuthanhhoa.net bài thơ “Hoa vàng ở lại” của nhà thơ, nhà viết kịch lừng lẫy Lưu Quang Vũ. Bài thơ không ghi ngày, tháng, năm sáng tác. Các bạn văn tìm thấy trong di cảo của ông và công bố trong tập “Lưu Quang Vũ, thơ và đời”.

    HOA VÀNG Ở LẠI

    Mưa thu ướt đẫm cánh hoa vàng
    Gió lục địa tràn về như bão
    Gió phiêu bạt phập phồng nếp áo
    Mây đầy trời, đất lạnh sáng mênh mông

    Những cánh đồng hoa cúc mọc rưng rưng
    Chùm nắng lạ tươi vàng trên cỏ dại
    Trăng ngả xuống cho hoa mềm thức dậy
    Những bức tường lẩy bẩy bóng hoa lên

    Em trở về, đêm lạnh, áo em đen
    Gian phòng nhỏ một bình hoa ướt sũng
    Em đã ngủ, anh ngồi im lặng
    Cái màu hoa ám ảnh suốt đêm dài

    Ở ngoài kia thành phố mưa bay
    Bùn lầy lội những ngả đường khuya khoắt
    Mưa và gió ầm ào trên mặt đất
    Hai chúng mình bên cạnh một loài hoa…

    Sắc hoa vàng những miền đất ta qua
    Biển và cát của một thời trẻ dại
    Những làng vắng, màu hoa trên cát cháy
    Con sông đêm vàng cháy cánh tay nâu

    “Quả chuông vàng rung ở cuối rừng sâu…”
    Bài hát ấy bây giờ ai hát lại?
    Khói nghi ngút suốt mùa hè bom dội
    Một chùm hoa bên suối báo vào thu

    Một chùm hoa hái vội đặt trên mồ
    Thằng bạn cũ nơi đỉnh đèo nằm lại
    Đêm nay gọi tìm nhau đất tối
    Mắt to vàng nóng bỏng giữa đài hoa

    Đã qua đi thời say đắm, mong chờ
    Vẫn còn đó một màu hoa gay gắt
    Cái màu hoa cô độc
    Nở âm thầm trong giá buốt heo may

    Em của năm nào, em của hôm nay
    Em đang thở hay hoa vàng đang thở
    Gương mặt của tình yêu và nỗi khổ
    Phương xa nào đến ở cùng tôi?

    Cái người trai đêm vắng lặng im ngồi
    Cốc rượu đắng cùng hoa chuốc lửa
    Tưới rượu xuống hoa vàng lả tả
    Thấy chập chờn sao mọc, nắng dâng lên

    Cháy bên mình không một phút nguôi yên
    Tình đã hẹn, đời không thể khác
    Chỉ e nữa lòng em rồi cũng nhạt
    Quên hoa vàng ở lại những đêm mưa…

    (Lưu Quang Vũ)

    Chúc sức khỏe nhà thơ Hoàng Quý!
    Chúc nữ sĩ Vũ Thanh Hoa cùng trang web của chị ngày một phong phú và là nơi gửi gắm tin cậy của bạn đọc!

  21. Nhà thơ Vân Long sinh năm 1934. Nguyên quán Việt Hà, Khoái Châu, Hưng Yên. Ông đã viết 19 tập sách, trong đó tính đến nay riêng thơ gồm 11 tập. Các bạn văn Không thể giải thích được vì sao tuổi càng cao ông viết càng trẻ. Có lẽ bởi trái tim ông luôn luôn thanh trong, tâm hồn ông ngay ngắn, luôn biết yêu người bằng một tình yêu phúc hậu nên trời cho ông sức viết bền, đa cảm và trẻ hơn người. Trước khi trở thành một thi sĩ tầm cỡ, ông là một nghệ sĩ violon đích thực của Nhà hát Nhạc Giao hưởng Việt Nam. Trong chiến tranh, ông tình nguyện phục vụ tại đất lửa Hải Phòng. Người ta thấy ông trong những đoàn cảm tử rà phá thỷ lôi. Tiếng thơ ông bay cao từ ấy. Được biết thi sĩ Hoàng Quý là một trong những nhà thơ đầy cá tính và hết sức tài năng do ông phát hiện, giới thiệu và chăm chút bằng tình yêu tài nhân hiếm có của ông. “Thu cảm” là một trong nhiều thi phẩm không có tuổi của Vân Long. Hiện ông sống và viết tại Hà Nội.
    Hải Hồ soạn và gửi tới bạn đọc vuthanhhoa.net bài thơ “Thu cảm” tươi tắn, trẻ trung, rung động của nhà thơ Vân Long. Mong có thể có nhiều thi phẩm đặc sắc nữa trong vườn thơ mùa thu lộng lẫy!

    THU CẢM

    Mở cửa đường thơm hoa sữa gọi
    Phải bùng ra phố, phải đi thôi!
    Hà Nội trời xanh màu cốm mới
    Tôi nhập vào thu với mọi người

    Mùa thu, thu đến từng hơi thở
    Thu đến từng thi tứ chín cây
    Ai may áo mới cho Hà Nội
    Vồng ngực ai căng đợi tỏ bày

    Em như cơn gió thổi ngang qua
    Trẻ đến làm đau cả lá vàng
    Lá phượng vụng về rơi mái tóc
    Lại thành hoa rắc em mang

    Như người chưa bao giờ được trẻ
    Tôi bâng khuâng với mặt hồ đầy
    Bước vào khoảng không em để lại
    Một lần thêm trống trải nước mây

    Bất giác đưa tay lên hất tóc
    Bỏ quên đâu mái tóc xanh dày
    Xòe ra đôi sợi mang màu nắng
    Bắt chợt mùa thu vương kẽ tay!

    (VÂN LONG)

  22. NGẬM NGÙI
    (Huy Cận)

    Nắng chia nửa bãi; chiều rồi…
    Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu.
    Sợi buồn con nhện giăng mau;
    Em ơi ! Hãy ngủ… anh hầu quạt đây.
    Lòng anh mở với quạt này;
    Trăm con chim mộng về bay đầu giường.
    Ngủ đi em, mộng bình thường !
    Ru em sẵn tiếng thùy dương mấy bờ…
    Cây dài bóng xế ngẩn ngơ…
    — Hồn em đã chín mấy mùa thương đau ?
    Tay anh em hãy tựa đầu,
    Cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơi…
    ______________________

    Bài thơ Ngậm Ngùi, tuy không tìm được một chữ ‘mùa thu’ nào trong bài thơ, nhưng có thể hiểu được rằng đấy là mùa thu. Mở đầu bài thơ:
    ‘Nắng chia nửa bãi; chiều rồi…
    Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu”
    Nắng thoi thóp thế chỉ có là mùa thu, và cái buồn buồn của cây trinh nữ gợi nhớ mùa thu.
    Bằng cách loại suy, cũng nhận định tương tự. Mùa xuân không ai mở đầu bài thơ buồn mang mang mác như thế, và mùa xuân thì không thể có ‘Sợi buồn con nhện giăng mau’, buồn thế thì yêu cái quái gì được mà yêu! Mùa hạ cũng không phải, không thể quạt khoan thai như trong bài thơ để giải nhiệt cho nàng, quạt không đủ mát thì nàng co cẳng đạp ra khỏi cửa. Mùa đông lại càng không, mùa đông mà quạt, nàng bảo “trù ếm” nàng cảm lạnh, để nàng chóng qua đời rồi tung tẩy với nàng này, nàng khác….
    Tóm lại, bài Ngậm Ngùi là một bài thơ được sáng tác vào một buổi chiều thu, khỏang 2, 3 giờ chiều.

  23. Thơ mùa thu của Hoàng Quý luôn luôn nằm trong số những thi phẩm Thơ Mùa Thu Việt Nam hay nhất. Tôi cũng đã đọc nhiều bài thơ viết về mùa thu của ông. Luôn luôn riêng, sang trọng, lịch lãm, đầy ấn tượng.
    “Chợt thu” xao xuyến, nhẹ nhõm, quả như một kí họa thật kiệm nét về mùa thu mà vẫn đầy ấn tượng!

  24. Thi sĩ Hoàng Quý như tôi biết cũng cỡ… U64. Thế mà đọc “Chớm thu” sướng thật. Cảm xúc của ông vẫn trong vắt như mấy mươi năm trước. Ngôn ngữ chữ nghĩa trong thơ ông vẫn duyên tươi, diệu ảo, trẻ, sang, tinh tế, và phập phồng. “Chớm thu” nhẹ nhõm, sương khói, phóng túng. Thật tài tình, chỉ vài nét chấm phá đã thành một chớm thu không dễ nguôi ngoai. Những bài thơ viết về đề tài mùa thu của ông luôn luôntràn ngập vẻ đẹp của một tâm hồn thi sĩ bậc thầy, vạm vỡ, tài hoa, trí lự và lãng tử.

  25. Mò mẫm thế nào lại chép được bài thơ này từ vuthanhhoa.net. Ừ thì muôn thủa, mùa thu là váng vất heo may, là tơ hong, là lá ửng, là cúc vàng, là dẻ bàng bốc lửa, là cốm chín, là mưa thưa, là nắng lụa điều, là hồng cháy màu mơ, là vân vân và vân vân, cớ gì đắm đuối?
    Thế mới biết, các thi sĩ bậc thầy, vẫn mùa thu như… mùa thu, mà dưới ngòi bút tài hoa trác việt và mẫn tiệp của họ, vẫn cúc vàng quen thuộc lại hóa thân thành: “Cúc mấy lần hớn hở/ Mà tơ vàng chưa khô”thì sướng bâng quơ, sướng âm ỉ, sướng như thể cái đóa cúc hớn hở kia vốn nở cho mình vậy, thảng thốt nhớ cho riêng mình vậy!

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu