Bài hát nào em đã mang đi – Trần Võ Thành Văn

VTH – Giọng thơ nhiều màu sắc, không quá điệu đà triết lý  và cũng dịu dàng  vừa đủ , Trần Võ Thành Văn cho thấy sức sáng tác của anh đang độ thăng hoa. Mời bạn đọc chùm thơ anh vừa gửi vuthanhhoa.net:

>> Mê dụ đám mây trùng triềng mép cỏ -Trần Võ Thành Văn

GIẢ DỤ NHƯ…4

Có thể nào gặp gỡ
loài hoa trắng trong đêm
muốt kín vai em đến kiệt cùng khờ dại

có thể nào cơn mưa kia uớt cánh
ngoài tầm mắt em lưu lạc, dẫu buồn
ngọn gió đức tin/ lẻ đàn khóc giêng hai bồi lở
nín đi em!
còn có anh nâng niu giọt vắn tên mình
tạ ơn đời đãi bôi nước mắt
bên giọt dài độ lượng nổi nênh

có thể nào nương náu
nụ hôn hoan lạc dối lừa
như cuồng đắm câu thơ/ như bài thơ rẩy run mãi mãi
ám hồn lên cây cỏ
xanh lạnh lùng là màu xanh áo em ơi

có thể nào em chối từ sự thật
trả cho anh bao mộng mị góc đường
và dấu chân xoay tròn quanh xác đóm
thổi miệt mài những ngọn nến bùa mê

VÀ EM VÀ BUỔI CHIỀU BUỒN

Nỗi buồn riêng chiếm hữu
ai sẽ cất lên trong buổi chiều này?

anh không tin mùa đông nhen lửa ấm
cuộn lại màu mắt em
những dấu yêu quá rộng mảng trời
những dư âm lụi lòng phất bấc
ngôn ngữ buổi chiều chấp chới bàu ô

anh không tin hàng cây nhẫn nại
đầy đặn trút hương lên trống vắng con đường
dấu chân em in nỗi buồn mẫn tuệ
và anh loài sâu nhỏ mục đồng
lệch mùa ra phố kể chuyện xưa

nỗi buồn riêng chiếm hữu
ai sẽ cất lên trong buổi chiều này?
khi màu tóc em quá nhiều nghi ngại
khi dấu chân em lựa chỗ kết thuyền

ngày đức tin tự do
ngày thính giả tự do

dội lòng cơn quẫn khuất
trả về đâu xao xác âm giai
anh vô tự bàn tay hai mặt
lật buổi chiều bất trắc
tìm em.

26aNHỮNG TIẾNG KÊU

Vẫn giọt mưa thánh thót ngày ngày
nghiệt ngã trổ hoa những điều đã mất
em bỏ đi nhành gió tin yêu
rẽ sang mùa mưa khác

bầy hoạ mi lả cánh phía sau nhà
rạc rời tiếng hót trong mưa
anh lẩy nốt âm dương ngẩn ngơ phiên rừng cũ
từng chấn song dài theo khói đất bay lên
bày biện cổng trời nâu mộ chí
đời sống rồi lã chã nương xanh

bài hát nào em đã mang đi
tân duyên mùa tan vỡ
giọt mưa nào thánh thót qua anh
giấu mặt giọt mưa khác
và em

tiếng mọt kêu âm ỉ ngày ngày
chẳng thể bay lên cùng tiếng chim kia để tự do buồn bã
chẳng thể vỡ đi như những giọt mưa kia để sợi trôi sự thật

và thế là mùa nghiệt ngã trổ hoa.

TRẦN VÕ THÀNH VĂN.

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu