VTH – Những cảm xúc đôi khi hơi do dự nhưng hứa hẹn nhiều day dứt ngầm, mời bạn đọc thơ Trần Võ Thành Văn với một giọng điệu khác chùm thơ trước đây đã giới thiệu trên vuthanhhoa.net:
>> Ngày tuột dưới chân em – Thành Văn
BÀI CA PHỤC SINH
rời liếp cửa
tôi như thể mùa thu nghịch phách
dỗ dành em lời xanh xa lung lửng nền trời
dỗ dành em ơi hời này mặt đất bao dung.
kìa em ! hạt nước vẫn tròn.
dòng sông chưa rõ dặm hành hương vó ngựa long nhong long nhong.
thì mắt em hãy cứ long lanh long lanh.
mở cho tôi một nốt trầm mê đắm.
đừng nói gì về giấc ngủ đêm sau ám ảnh bóng câu buồn.
từ căn phòng này theo gió phả biền sông
tôi là đứa trẻ con ríu ra chân sáo nhầm sinh đêm qua.
tôi thèm bầu vú căng và hẳn nhiên cơn khát này sẽ nhăn nheo nhăn nheo ,em biết đấy!.
đừng đẩy tôi đẩy gió lưu đày.
từ căn phòng này đi đến giấc mơ hình vó ngựa.
tôi và em và mùa thu.
bỏ lại đi thôi chiếc kén nằm đau bên liếp cửa im lìm
bỏ lại đi thôi những chu kì ố đen nhàn rỗi
cái xác cũng biết buồn giã biệt mà em.
bỏ lại đi thôi..
bỏ lại đi thôi.
em và mùa thu cứu rỗi tôi bằng nụ cười tơi xốp.
những chiếc lưỡi cày đang sém quanh gốc rễ lãng quên.
kìa em ! mặt đất nứt mình khấp khởi phục sinh.
rời liếp cửa
tôi như thể mùa thu nghịch phác.
hôn nền trời
hôn mặt đất
lung lửng môi em lên xanh cây khát vọng vĩnh hằng.
TÂM SỰ TRÁI BÀNG
trái bàng ở góc sân nhà em
trái bàng ở góc sân nhà tôi
nơi đó bầu tâm sự mùa thu phân mảnh
tôi đã từng mơ về con đường của gió
góc sân và mùi thơm tóc em.
sự lặng yên hé cửa.
tôi đã từng mơ về loài côn trùng cánh chớp.
góc sân và những đóa sen hồng .
dòng tinh khiết nhuận khai .
mùa thu đánh thức tôi.
trái bàng thức tỉnh tôi
những ô vuông kì vọng hóa bần.
tôi đi trong chiều gió lặng yên
hướng nào cũng gặp xác côn trùng đỏ lẫy.
lạ thay…! những trái bàng mỗi mùa mỗi sẫm…
Trần Võ Thành Văn