Một mình anh lặng lẽ với mùa Thu – Châu Hồng Thủy

Châu Hồng Thủy  tên khai sinh : Trần Quý Phúc

Xem hình
Nhà thơ Châu Hồng Thủy

Các bút danh khác: Châu Đan Quế, Văn An, Lưu Phương Thuỷ, Đoàn Yên Ly, Đan Thanh.

Sinh ngày 19 tháng 12 Năm Quý Tỵ

Quê quán: Xóm Nội, thôn Đồng Thuỷ, xã Nhân Thịnh, huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam.

– Tốt nghiệp Cử nhân Văn khoa ĐHSP1 Hà Nội 1976.

– Dạy học tại Khoa Văn Sử Trường Cao đẳng Sư phạm Tây Bắc – Thuận Châu – Sơn La (nay là Trường Đại học Tây Bắc) từ 1976 đến 1987.

– Tốt nghiệp Cao học Khoa Ngữ văn ĐHSP1 Hà Nội – Khóa 12-1989.

– Tốt nghiệp Học viện Văn học Marxim Gorki (Matxcơva) 1994.

– Tốt nghiệp Trường Thánh Kinh Lời Sự Sống (Matxcva) năm 2009

– Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật Việt Nam tại LB Nga. Tổng biên tập tạp chí “Người Bạn Đường”. Tổng biên tập tạp chí “Tao Đàn”. Thư ký Toà soạn Tạp chí Đoàn kết (tiếng nói của Hội người Việt Nam tại LB Nga)

– Giải B “Sơn La 40 năm 1945-1985” (không có giải A) của Hội Văn Nghệ Sơn La (truyện ngắn “Tình yêu của Vạt” 1985)

– Tặng thưởng Tài hoa trẻ về thơ- T/c Tài hoa trẻ – năm 2000

VTH  – Đọc thơ Châu Hồng Thủy cảm nhận  được nhiều trải nghiệm của một người Việt xa quê hương  thấm thía sâu sắc sự biến đổi của xã hội Nga đương đại với tình người, tình đời và phảng phất nét lãng mạn riêng biệt  của văn  học Xô Viết . Vuthanhhoa.net xin giới thiệu chùm thơ của nhà thơ Châu Hồng Thủy:


 

LÊ NIN BÂY GIỜ

Ở Metro (1) tôi gặp Lê nin, Ngài trở về nhà sau ngày làm việc. Giữa tàu điện ngầm, người người chen chúc, Tôi thấy dáng ngài bé nhỏ liêu xiêu.

Ở  Metro (1) tôi gặp Lê nin,
Ngài trở về nhà sau ngày làm việc.
Giữa tàu điện ngầm, người người chen chúc,
Tôi thấy dáng ngài  bé nhỏ liêu xiêu.

Ngài kể hôm nay sau tầm tan chiều,
Rẽ vào quán bia gọi dăm ba vại,
Tự thưởng cho mình phút giây khoan khoái,
Cho bõ một ngày dãi nắng dầm mưa.

Đứng ở Hồng trường đón khách lại qua,
Cho họ bá vai, quàng tay chụp ảnh,
Tôi đã thấy ngài dầm trong tuyết lạnh,
Trong áo Palto ủ rượu vodka.

Mồng Chín tháng Năm rực rỡ cờ hoa,
Cách mạng tháng Mười căm căm giá rét,
Ngài ra Hồng trường nhưng không diễn thuyết,
Ôm Stalin, bá cổ Sa Hoàng…

Du khách hiếu kỳ chụp với ba ông,
Nếu đứng chụp riêng, mỗi ông trăm rup.
Không biết số tiền các ông kiếm được,
Có phải chia phần cho cánh bảo kê?

Lê nin bây giờ đi Metro,
Lê nin bây giờ không ban tư tưởng,
Lưỡng cực, đa nguyên… ngài không vướng bận,
Sớm đến Hồng trường, chiều ghé quán bia (2).

Balsaia Cherkizovskaia, dom 6 korpus 2- Matxcơva
Tháng 4 – 5 /2010
1. Metro: Tàu diện ngầm
2. Tại Quảng trường Đỏ, những người giống Lenin, Stalin, Sa hoàng Nhikolai Đệ nhị … thường đứng để du khách chụp ảnh lưu niệm. Có lúc trên Quảng trường có tới 2 Lê nin, 2 Stalin, 2  Sa hoàng cùng đứng…

Nhà báo Tô Quang Phán (giữa) chụp ảnh cùng Lê nin và Sa hoàng Nhikolai Đệ nhị.
Ảnh: Châu Hồng Thuỷ

 

VÔ ĐỀ 3

Đất se buồn khi trời chớm tàn thu. Sầu vũ trụ hóa thân vào cây cỏ. Hàng bạch dương đã ngả màu vàng úa. Những “tờ phong”* đỏ sậm những con đường. Thu chưa tàn đã thấm lạnh tha hương. Ta ngơ ngác giữa bạn bè mới-cũ. Dẫu cà vạt, com lê , vung tiền qua cửa sổ , trong dáng đi vẫn in dấu nghèo hèn. Mini juyp và thoa phấn bôi son, chưa xóa vết lội bùn chân nứt nẻ. Bao sinh viên trả môn thi ngoài chợ. Ca sĩ già vẹo cổ hát tình ca, trong tiệc cưới và trong tửu quán. Ta di-gan giữa những người da trắng. Ta di-gan giữa đồng loại của mình.

Ngày sắp rời trường viết văn Gorki
Phố Đobroliubova Nhà số 9
Mátxcơva 27.04.1994
*Cây phong mùa thu lá đỏ

 

VÔ ĐỀ 4

Đi tìm Chúa lại trở về hỏi Phật. Vẫn nguyên khối trong lòng ta day dứt. Ta là ai ở trên cõi đời này? Bao ước mơ gãy cánh giữa đường bay. Tham sân si * dìm ta vào bể khổ. Cõi Niết Bàn hoặc Thiên Đường xa quá. Bốn mươi năm hồn thanh khiết nát nhàu. Linh hồn ta, rồi Ngươi sẽ về đâu? Chưa đủ ác để rơi vào Địa ngục. Chưa thanh cao thánh thiện để thiên thần. Chưa anh hùng nghĩa hiệp dám xả thân. Nhưng đã đau cùng nỗi đau đồng loại. Ta bé nhỏ làm sao mà cứu rỗi, những sinh linh hồn lạc lối cõi trần? Những kiếp đời đói rách lang thang, ta bé nhỏ làm sao mà san sẻ? Chưa mang nổi một trái tim Cứu thế, đã còng lưng dưới thánh giá tim mình.

Ốp Thăng Long-Phố Verbnaia
Mátxcơva 16.04.1996
* Từ của nhà Phật

 

MỘT MÌNH VỚI MÙA THU

Anh đi xa không có người mong
Anh về muộn chẳng một ai chờ đợi
Một mình anh giữa căn phòng trống trải
Ở ngoài kia gió se lạnh chuyển mùa.

Một mình anh lặng lẽ với mùa Thu
Mây bảng lảng qua khung trời cửa sổ
Những bồn hoa chưa trổ bông đã úa
Vắng xa em cây cỏ cũng héo mòn.

Cánh buồm anh ảm đạm những gam buồn
Mặc sóng đẩy- trôi theo dòng số phận
Tưởng gặp em sẽ yên bình bờ bến
Nhưng hình như vẫn ảo ảnh xa vời.

Trong hồn anh  giờ chỉ có em thôi
Ngày khắc khoải, đêm cồn cào mong nhớ
Như tiền kiếp anh và em mắc  nợ
Đêm Sài Gòn em có nhớ anh không?

Một mình anh- mặc kệ lá Thu vàng
Không có em Thu cũng thành vô nghĩa
Anh chấp nhận Tình yêu cùng Đau khổ
Đêm Sài Gòn- em có nhớ anh không?

Sionkovxkoie Soxxe – nhà số 12
Matxcơva tháng 8/1999

 

LỜI NGUYỆN CẦU TRÊN CÂY THẬP TỰ

Bị chửi rủa, bị nhục hình, nhạo báng,
Bị đóng đinh trên thập tự đớn đau,
Nhưng Jesus chẳng một lời oán hận,
Chỉ dâng lên lời duy nhất nguyện cầu:“Kính lạy Cha, xin Người đừng bắt tội,
Những người kia chẳng hiểu việc mình làm” (1)
Trên thập tự Ngài gửi cho nhân loại,
Lời nguyện cầu vĩ đại nhất trần gian.

Ulisa Industri, dom 34, kv36 – Ekaterinburg đêm 28/9//2010

Chú thích :

(1) Việc Chúa Jesus bị đóng đinh trên đồi Golgotha (Đồi Sọ) được các Sách Phúc Âm miêu tả rất kỹ. Sách Luca chương 23: câu 13-14 ghi: “… họ đóng đinh Ngài trên cây thập tự tại đó, cùng hai tên trộm cướp, một tên bên hữu Ngài, một tên bên tả. Song Đức Chúa Jesus cầu rằng: Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết mình làm điều gì”

Châu Hồng Thủy

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu