VTH tìm được 2 bài thơ viết từ năm 1983 , lúc đó 14 tuổi. Đọc lại rất buồn cười. Một bài tặng anh bạn học trên một lớp và một bài “bất mãn” làm trộm, giờ mới dám “công bố”!
LÀM NGƠ
Thương lắm là thương cứ làm ngơ
Anh thông cảm nhé: bé còn thơ
Kiếm cớ gặp anh chuyện vớ vẩn
Gặp anh là bé lại hững hờ!
Biết anh chưa ra, bé cứ chờ
Khi ra, anh ngó, bé lại lơ
Long lanh đôi mắt, bừng đôi má
Anh nhìn, bé lại giả làm ngơ…
Nếu thương thật bé xin hãy chờ
Học trò ngơ ngẩn mấy dòng thơ
Chút tình trong sáng và lãng mạn
Mai này bé sẽ chẳng…làm ngơ!
1983
BỐN CÁI LỖI
– Tại sao Hoa đi học trễ ?
– Thưa cô xe em sút sên ( *)
– Tại sao Cường đi học trễ ?
– Thưa cô xe em sút sên
– Tại sao Thanh đi học trễ ?
– Thưa cô xe em sút sên
Bốn học sinh đi học trễ
Bốn xe cùng “bị sút sên”
Cô giáo bảo họ nói dối
Nên chẳng một ai được tha
Có thể và luôn có thể
Trong đó có bạn thật th�
Nếu cô chẳng tin ai cả
Chính cô cũng có lỗi rồi!
1983
(* )Thời xưa đi học toàn bằng xe đạp “dỏm” nên suốt ngày tuột xích xe. Miền Nam gọi “tuột xích” là “sút sên”.