em xếp từng mẩu ký ức rời
ngút ngát trời xanh tròng trành mây trắng
giấc mơ về lẳng lặng
rơi mưa
những dấu chân mờ in phố cũ
tưởng niệm mùa thu xác lá rớm vàng
sương trắng lùa ngang cửa
mùa đi
huyễn ảo vĩ cầm lơ mơ khói thuốc
vọng tiếng cố nhân rụng những âm trầm
khấp khểnh kim đồng hồ vòng quanh nhớ
ký ức trở mình
bạc phơ
25.6.2011
Vũ Thanh Hoa
Ký ức như cánh cửa khép hờ
Đã bao nhiêu hình bóng
đến lại đi…
những giận dỗi,
gần gụi,
chia xa
nối tiếp
hình và bóng lẫn vào nhau
Sắc màu chập chọang
Tìm ai nhớ mãi?
Ký ức nhạt nhòa.