MỘC TRẦN
choàng lên anh tia nắng mùa hè còn sót lại
thanh tẩy phấn son
mộc trần nguyên thủy
dẫn dụ em về bến lạc
những bậc thang quanh co
những ngoằn ngoèo đồi dốc
những mê u lơ mơ phía sương mù
thân cây cô độc
gió đi qua ngân khúc vang trầm
mắt cỏ veo xanh
gai xương rồng xước từ ký ức
cơn mơ rất lạ
bầy quỷ ma ẩn hiện nguyên sinh
anh còn cạnh em hay đã tàng hình
ý nghĩ phóng sinh
nỗi nhớ phóng sinh
mưa trái mùa biết bao giờ tạnh
buồn nhỏ xuống hàng hàng sáp nến
đóa hoa trong bình rụng từng cánh mỏng
ô cửa kính li ti hơi nước
thơ
nối những khúc rời
Đà Lạt 2/5/2023
VŨ THANH HOA
Những nốt buồn, rất buồn và đẹp!